Còn về con thú cưng mới xuất hiện , Ngôn Trầm còn   tên nó là gì.
Thấy Ngôn Trầm là  lạ, Nhện Bảo  sợ  ngại ngùng. Nó    ngoài cùng , chỉ  ở  phòng ngủ bầu bạn với Hứa Chi.
Ngôn Trầm nhẹ nhàng : “Ra ngoài với   ? Để cô  nghỉ ngơi cho thật .”
"Ngày thứ 18 ở Thủy Giới, 10 giờ đêm.
Hứa Chi từ từ mở mắt.
Cô  từng ngủ một giấc dài đến thế, trọn vẹn hơn mười hai tiếng đồng hồ. Ngay cả chính cô cũng  kinh ngạc.
Căn phòng tối om, Hứa Chi  mở mắt  thấy hàng loạt thông báo hiện lên  mặt.
Cô tạm gác những thứ khác sang một bên, vội vàng trả lời tin nhắn .
Khoan ,  điểm danh rút thưởng !
“Điểm danh thành công! Bạn nhận  [Đá Mặt Trăng x1], [Gà Hầm Tân Cương x1], [Lượt rút thẻ x1].”
Hứa Chi vẫn còn  mơ màng. Ngủ nhiều quá đôi khi  càng thêm buồn ngủ, thật chẳng  giải thích thế nào. Đã thế, cô còn  bỏ gì  bụng suốt một thời gian dài, giờ  đói  khát. Sau khi điểm danh, cô liền lôi một chai nước từ ba lô  tu ừng ực hết nửa chai  mới bắt đầu rút thẻ.
Lần , cô rút  một thẻ trị thương.
Hứa Chi cất tấm thẻ    lượt trả lời tin nhắn của bạn bè.
Trong  đó, Mộc Mộc là  nhắn nhiều nhất.
Cô    thành bản thiết kế nhà kính và gửi cho Hứa Chi, nhưng Hứa Chi  im  lặng tiếng suốt cả ngày, tiền công cũng  trả. Mộc Mộc  vẻ  sốt ruột, sợ cô “bùng” tiền công.
Hứa Chi xem qua bản vẽ, thấy   vấn đề gì liền nhanh chóng chuyển khoản cho cô  phần thù lao  hứa.
Bản vẽ    tỉ mỉ, các chi tiết đều  chú thích cẩn thận, còn đính kèm nhiều lưu ý,  thể thấy Mộc Mộc  đặt  nhiều tâm huyết  đó.
Hứa Chi nghĩ,  nợ tiền công lâu như  cũng   phép, nên để bù đắp, cô bèn gửi thêm cho Mộc Mộc một quả Nhân Sâm.
Mộc Mộc: “Cậu cuối cùng cũng online , tớ còn tưởng   chuyện gì cơ.”
Hứa Chi: “Tớ  chút việc bận nên  xem  tin nhắn, xin  nhé.”
“Cậu còn cho tớ thêm một quả nữa, cảm ơn nhiều nha.”
Lúc  Mộc Mộc vẫn  xem thông tin chi tiết của quả Nhân Sâm. Cô    đó là loại quả  thể hồi phục thể lực, mãi đến khi xem xong mới vỡ lẽ quả  quý giá đến .
Quả Nhân Sâm  hạt, cô     thể tự  trồng, chỉ cần bỏ chút công sức, nhất định sẽ trồng  loại cây ăn quả giúp hồi phục thể lực.
Nghĩ đến đây, chút bất mãn trong lòng Mộc Mộc lập tức tan thành mây khói.
Với một  tinh thông kỹ năng trồng trọt như cô , quả Nhân Sâm  quả là món quà  thể tuyệt vời hơn.
Trời  khuya, nhưng Hứa Chi đang nóng lòng  dựng nhà kính.
Cô  trả lời tin nhắn của những  khác  xỏ giày  xuống lầu.
Cô báo bình an cho bạn bè ,  đó gửi cho mỗi  bạn    ngần ngại gửi Đá Kim Khoáng cho cô một viên đá tương tự.
Uống nước nhớ nguồn,  của thì  thể quên những   giúp đỡ .
Lần , lúc cấp bách cần Đá Kim Khoáng, chính họ   ngần ngại giúp đỡ cô. Giờ cô giàu sụ , chia cho họ vài viên cũng chẳng đáng là bao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-337.html.]
Tuy Đá Kim Khoáng hiện vẫn  hiếm, nhưng Hứa Chi bây giờ chính là  chơi sở hữu cả một mỏ Kim Khoáng!
Vài viên cỏn con  chẳng thấm  .
Đương nhiên, cô cũng  cho bừa bãi, chỉ tặng cho những  bạn  thiết nhất, vì ngày thường họ cũng thường xuyên gửi đồ cho Hứa Chi.
Bạn bè với ,  qua   mới toại lòng .
Vừa gửi Đá Kim Khoáng ,   lập tức xôn xao hỏi han.
Lê Mộng: “Chi Chi  thế? Cả ngày hôm nay  trả lời tin nhắn,  online  ném cho tớ một viên Đá Kim Khoáng.”
Hứa Chi: “Tớ  lên đảo, bận đến sáng mới về,  mới ngủ dậy thôi. Tặng  viên đá chơi cho vui  mà.”
Lê Mộng: “Xem  thu hoạch  tồi nhỉ. Hôm nay tớ  bán  nhiều đồ ăn, kiếm  kha khá vật tư. Cậu xem  cần gì ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Chu Tuyết Nguyệt: “Sao ?”
Hứa Chi: “Cho  đó, nhận .”
Chu Tuyết Nguyệt: “Đá Kim Khoáng đúng là thứ tớ đang cần. Vậy tớ gửi  ít vật liệu thép nhé.”
Chu Tuyết Nguyệt gửi tới mấy loại thép quý hiếm, tất cả đều dùng để chế tạo vũ khí.
Hạ Chi Sơ: “Phất  ? Tặng cả Đá Kim Khoáng cho tớ cơ đấy!?”
Hứa Chi: “ , cho  đó. Cậu cũng tặng tớ áo bông còn gì.”
Hạ Chi Sơ: “Áo bông chẳng đáng bao nhiêu. Một viên Đá Kim Khoáng của  mua  cả chục cái áo bông của tớ .”
Hứa Chi: “Haha, cầm lấy .”
Còn  là Thích Dung và Đồng Hạo Thương.
Hứa Chi còn  kịp trò chuyện xong với họ thì  thấy tiếng Ngôn Trầm đang khe khẽ  chuyện.
“Đừng nhảy nữa,  đây đợi .”
Hứa Chi thấy  lạ, cô   quên mất sự tồn tại của Nhện Bảo, vẫn còn đang tự hỏi Ngôn Trầm  chuyện với ai.
Cuối cùng, khi   ngoài, cô thấy Ngôn Trầm đang  câu cá, còn Nhện Bảo thì cứ nhảy tưng tưng quanh chiếc xô đựng cá bên cạnh, tỏ vẻ tò mò cực độ.
Hứa Chi  mà lo nó nhảy nhót một hồi sẽ  đổ cả xô cá.
Ngôn Trầm vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh,  thèm  Nhện Bảo, chỉ  một câu  tiếp tục chuyên tâm câu cá.
“Nhện Bảo, mày  gì đấy, đừng nhảy nữa.”
Hứa Chi đối với Nhện Bảo  dịu dàng như Ngôn Trầm, nhưng cũng  hề hung dữ, chỉ đơn giản là suồng sã hơn, bảo nó ngoan một chút.
Nhện Bảo thấy Hứa Chi, liền nhảy phóc lên  cô. Vừa đậu lên , nó lập tức thu nhỏ , vô cùng tinh ý vì sợ  cô nặng.
“Chi Chi,  tỉnh , tớ chán quá.”
Hứa Chi bật : “Haha, tớ thấy mày vui lắm mà.”
Ngôn Trầm cũng đặt cần câu xuống: “Tỉnh  ? Có đói ?”