“Đói chứ, nhưng   đồ ăn mà. Đồ ăn  chuẩn  vẫn còn trong ba lô, lấy  là ăn , vẫn còn nóng hổi.”
“Em ở  đảo  ăn ?”
“Không . Đồ ăn  đảo  là loại tăng thể lực, ăn  bội thực luôn. Thể lực thì cứ tụt  phanh,  và Nghiêm Từ đúng là ăn như hai con heo, ăn đến  thể nhét thêm  nữa.” Sau khi  thiết hơn, Hứa Chi và Ngôn Trầm   còn giữ kẽ như . Giờ đây,  mặt , cô   xu hướng   nhiều, đặc biệt là  chuyến  Đảo Nhện đầy sóng gió , cô  tích cả một bụng chuyện  kể,     chịu .
Cô  kể cho Ngôn Trầm   thứ:  thế nào để chặt cây sồi trắng,  thế nào để thoát khỏi con nhện đỏ khổng lồ,   thế nào gặp  nhện nhảy và ký khế ước với nó. Sau đó, cô  đào quặng  ,  điên cuồng ăn uống để hồi phục thể lực khi đào  quá nhiều quặng như thế nào, tự vắt kiệt sức  đến mức nào.
Hứa Chi  ăn  thao thao bất tuyệt.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cơm  ăn xong mà câu chuyện vẫn  đến hồi kết.
Ngôn Trầm vẫn kiên nhẫn lắng , thỉnh thoảng  đưa nước cho cô.
“Ăn từ từ thôi.”
Hứa Chi đói lả,  thêm lúc  đến đoạn cao hứng thì  tài nào dừng  .
Nhện nhảy cũng  bên cạnh chăm chú lắng . Tuy nó là  trong cuộc,  rõ  chuyện, nhưng  Hứa Chi kể  một  nữa, nó cũng vô cùng phấn khích, liên tục phát  tiếng “yoi yoi”, đôi mắt tròn xoe đảo lia lịa, thỉnh thoảng  nhảy tưng tưng hai cái để chứng tỏ  cũng  chuyện .
Hứa Chi cảm thấy nó chủ yếu là đang cố gây sự chú ý.
Thỉnh thoảng, cô còn  đưa tay đè cái chân đang ngọ nguậy của nó xuống, bảo nó đừng nhảy nữa.
Chờ Hứa Chi  xong, Ngôn Trầm mới hỏi: “Ngủ một giấc no nê , đêm nay chắc  ngủ  nữa  nhỉ?”
“ , ngủ lâu như thế, c.h.ế.t , đồng hồ sinh học của  loạn hết cả .”
“Vậy đêm nay  uống chút rượu cho dễ ngủ, để điều chỉnh  giờ giấc.”
“Không cần ,  ngủ mười hai tiếng đồng hồ , lãng phí quá trời thời gian.  còn cả đống việc  .”
“Việc gì?”
“Ví dụ như  thùng ủ rượu,  ủ rượu, còn cả nhà kính nữa.   mới nhận  bản vẽ nhà kính xong.”
“Thùng ủ rượu   xong , rượu cũng  ủ .”
Hứa Chi tròn mắt: “Oa, thật ?”
Ngôn Trầm gật đầu: “Ừm,  xong việc  mới  câu cá. Lều và ao cá cũng sửa sang xong, gà ngỗng cũng cho ăn .”
Hứa Chi ngẫm nghĩ  : “ vẫn còn nhà kính  . Hai trăm mét vuông đất còn bỏ trống, đằng nào cũng  trồng trọt chứ.   nhận  thêm một ít hạt giống nữa đó.”
“Để mai chúng  cùng .”
“Không , rương vật tư ở Đảo Nhện còn  mở, gói quà đặc sản Đảo Nhện cũng  khui, còn  chế tạo vũ khí nữa,  hứa  vũ khí vàng cho Nghiêm Từ . Hạt sồi cũng cần gieo, gieo sớm cho nó lớn còn chặt cây. Hơn nữa,    mang về  nhiều vật tư. Sách kỹ năng và Trái Cây Thiên Phú cũng  cho Lan Bảo và Nhện Bảo dùng.  , còn  giới thiệu Nhện Bảo cho Lan Bảo nữa!”
Hứa Chi càng  càng thấy  bận tối mắt tối mũi, căn bản  thể ngủ  nữa.
Có Nhện Bảo  cũng  thể quên Lan Bảo. Là chủ nhân, cô  công bằng một chút để hai đứa nhỏ sống hòa thuận với .
“Nhện Bảo mau  đây,  dẫn ngươi  gặp chị gái của ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-338.html.]
Đi lâu như , Lan Bảo chắc chắn  tỉnh. Cô về nhà mà vẫn   chuyện với nó. Chẳng lẽ nó  Hứa Chi mang về thú cưng mới nên ghen tuông dỗi hờn?
Cô lập tức  dậy,  thẳng đến phòng của Lan Bảo.
Quả nhiên Lan Bảo  tỉnh , cả đóa hoa ủ rũ cụp xuống, trông đến là tội nghiệp.
“Lan Bảo,  về  đây. Sao con   vui thế?”
Giọng Lan Bảo tiu nghỉu: “Chủ nhân.”
Cũng tại Hứa Chi mang Nhện Bảo về mà   một lời với nó   ngủ luôn,  còn ngủ một giấc dài như . Nhện Bảo tính tình hoạt bát, chắc là  tung tăng khắp nơi trú ẩn,  lẽ  nhảy nhót  mặt Lan Bảo .
Nghe Lan Bảo , Nhện Bảo vô cùng kinh ngạc. Nó  nhảy múa  đóa hoa  cả buổi mà chẳng  thấy nó phát  âm thanh nào,     đây cũng là thú cưng của chủ nhân.
Hứa Chi : “Nhện Bảo, gọi chị  con. Đây là Lan Bảo, thú cưng đầu tiên của , lớn hơn con một chút đó.”
Nhện Bảo  chút rụt rè, cứ  chằm chằm Lan Bảo  rời mắt.
“Lan Bảo, nó là thú cưng  mang về  ,   sẽ là của con.”
Nghe giọng thì  phân biệt  Nhện Bảo là đực  cái, nhưng  chung thì nhện cái thường khá lợi hại.
“Nhện Bảo, mau  xem, con là em trai  em gái?”
Giọng Nhện Bảo nhỏ lí nhí: “Con là em gái ạ.”
Nó thu nhỏ   nhảy lên chiếc lá của Lan Bảo.
Việc Nhện Bảo là con gái khiến Hứa Chi thực sự vui mừng.
“Lan Bảo  thấy , là em gái đó.”
Lan Bảo tủi  hỏi: “Chủ nhân  bỏ rơi con chứ ạ?”
Hứa Chi về mà chẳng thèm ngó ngàng đến nó, khiến nó buồn bã cả ngày, cứ ngỡ Hứa Chi  cần nó nữa, vì nó mãi chẳng chịu lên cấp.
“Đương nhiên là !” Hứa Chi vội vàng lắc đầu.
Cô cảm thấy  giống như một bà   sinh đứa thứ hai,  dỗ dành đứa lớn thật  để giữ gìn hòa khí gia đình.
Hứa Chi nhận  màu sắc của Lan Bảo  chút khác biệt.
Trước đây nó   là màu hồng nhạt, giờ cánh hoa  đậm màu hơn,  đó còn xuất hiện thêm những đường vân màu đỏ tía.
Hứa Chi vội vàng mở bảng thông tin của Lan Bảo.
[Tên thú cưng: Lan Bảo]
[Loại hình: Thú cưng hệ thực vật]
[Cấp bậc: Cấp 3, giữa kỳ thức tỉnh]