Cô hé mắt  đồng hồ, mới sáu giờ ba mươi. Cô vội khoác thêm mấy lớp áo dày, cuộn  trong chăn ấm như một chú nhộng  mới lê bước  bên cửa sổ. Ngoài , biển cả yên ả lạ thường, nhưng màn sương mù  giăng dày đặc, trắng xóa cả một vùng.
Lò sưởi trong phòng  lịm tự bao giờ, khí lạnh bên ngoài lập tức ùa , táp  da thịt khiến cô run lên cầm cập.
Chẳng lẽ ba ngày cuối cùng  định đông c.h.ế.t    ?
Hứa Chi liếc  nhiệt kế, âm 3 độ C.
Mùa đông khắc nghiệt  thực sự ập đến.
Cô bất giác hoài nghi, liệu thời tiết thế   xuống hầm mỏ   đây?
Xem  đêm nay  thể ở  đảo Nhện ,  tranh thủ về sớm một chút. Lỡ như tối đến nhiệt độ  tụt sâu hơn nữa, chẳng  sẽ c.h.ế.t cóng  hầm mỏ  ?
Có lẽ ba ngày tới, thời tiết sẽ chỉ ngày một tồi tệ hơn mà thôi.
Dù vẫn còn thòm thèm giấc ngủ, nhưng  tỉnh  thì khó mà ngủ  . Thể lực    hồi phục khiến Hứa Chi  khỏi tiếc nuối. Muốn ngủ thêm một tiếng  lúc , ít nhất cũng  mất nửa tiếng trằn trọc dỗ giấc ngủ, lãng phí thời gian như  thà  chút việc còn hơn.
Cô  điểm danh  mở kênh trò chuyện lên xem,  ngờ sớm tinh mơ   vô   đang than trời trách đất về cái thời tiết quái quỷ .
Xem  cũng   ít   cái lạnh đ.á.n.h thức giống cô.
Thông báo điểm danh hiện lên: [Điểm danh thành công! Nhận  Đá Nguyệt Quang ×1, Bánh Nướng Trứng Muối Tan Chảy ×6, Lượt rút thẻ ×1].
Hứa Chi tiện tay rút một lá, nhận  một Thẻ Dịch Chuyển.
Thứ  tạm thời  cần dùng đến, cô cất luôn  ba lô. Dạo gần đây,   vô tình  hữu ý mà cô rút  khá nhiều thẻ, tích cóp  cũng  gần chục tấm.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cô gom tất cả  một chiếc túi đựng thẻ chuyên dụng, luôn mang theo bên  phòng khi  biến.
Hôm nay là ngày  nhiều  chơi đổ bộ lên đảo, bởi  một thời gian dài, ít nhất cũng  một phần mười  chơi nhận  Đá Dịch Chuyển đến các đảo nhỏ. Mỗi ngày  hàng ngàn  lên đảo, chỉ là mỗi   đến một hòn đảo khác .
Và quả nhiên, Hứa Chi thấy   nhắc đến đảo Nhện.
“Đi  thì , nhưng khuyên thật các ông bà là né cái đảo Nhện  nhé! Ác mộng trần gian đấy.  ở đó suýt nữa thì  lũ nhện dọa cho  tim.”
“Đảo Nhện? Nghe tên  thấy ghê ,  lẽ  đảo  nhện thật ?”
[Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]
“Mấy ông cứ xem ảnh thì .   mới lết về đây, hôm qua  dọa ngất  đảo Nhện. Nửa đêm   lăn  bò trốn về, may mà mạng lớn   nhện xé xác, cũng  c.h.ế.t cóng, chỉ sương sương  cảm lạnh thôi.”
Những hình ảnh , Hứa Chi đều  từng chứng kiến tận mắt. Nhìn chúng, ký ức về chuyến  đảo Nhện  ùa về, những cảnh tượng kinh hoàng, dựng tóc gáy  hiện lên rõ mồn một.
Cô bỗng thấy  chột , tự hỏi liệu quyết định   đó   là quá bốc đồng .  nghĩ đến quặng sắt, cô   thể  . Ai   ngoài  còn hòn đảo nào  mỏ khoáng sản nữa , mà dù , cô cũng chẳng thể tìm . Đảo Nhện thì khác, cô   bản đồ mỏ trong tay.
Thôi thì,   hang cọp  bắt  cọp con. Huống hồ cô cũng  nhận lời   .
Hứa Chi tháo những vật phẩm  chế tạo xong từ tối qua  khỏi bàn chế tác,   đặt nguyên liệu mới lên.
Cô  thêm hai máy chế tạo nền nhà. Thứ  cứ   bao nhiêu  bấy nhiêu, vì nơi trú ẩn hiện tại mới rộng hơn một nghìn mét vuông, mà  nâng cấp thì cần đến ba nghìn mét vuông. Chặng đường vẫn còn dài,  tích cực xây nền thôi.
Làm xong nền, Hứa Chi  chế thêm hai máy chuyển đổi đất.
Trên Đài Luyện Dược và Đài Phù Phép cũng   thành phẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-360.html.]
Đó là một lọ t.h.u.ố.c kháng viêm và một lá bùa liên lạc.
Thứ  vô cùng hữu dụng. Lần  chính vì quên đưa cho Nghiêm Từ bùa liên lạc mà hai   lạc mất . Lần , cô  nhớ chuẩn  một lá để đưa cho  .
Ngoài , cô  đặt nguyên liệu lên, định  thêm một sợi dây chuyền may mắn.
Chuyến  đảo Nhện  , Hứa Chi  đeo sợi dây chuyền . Kết quả là hôm đó vận may của cô đúng là  đến khó tin,  chỉ thu phục  Nhện Bảo mà còn tìm thấy cả mỏ vàng. Mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió,  lẽ chính là nhờ công của sợi dây chuyền . Vì nó  thể gia tăng chỉ  may mắn, Hứa Chi quyết định  thêm một chiếc để tặng Ngôn Trầm.
Tuy     chơi, nhưng  còn hơn .
Chờ  xong, lúc về cô sẽ đưa cho Ngôn Trầm.
Sợi dây chuyền may mắn  thể  đổi màu sắc. Sợi của Hứa Chi đang đeo là màu hồng phấn nguyên bản, cô thấy khá xinh nên  đổi.  Ngôn Trầm chắc sẽ  thích màu , thế nên cô  cho  một sợi màu đen tuyền.
Hoàn tất  công tác chuẩn , Hứa Chi  đến bàn nhiệm vụ thì thấy tin nhắn của Nghiêm Từ  gửi tới.
Nghiêm Từ: “ chuẩn  xong . Cô sẵn sàng thì gọi  nhé.”
Hứa Chi: “ cũng xong  đây.”
Nghiêm Từ: “Vậy  gửi lời mời nhé.”
Hứa Chi: “Đợi một chút.”
Cô còn   với Ngôn Trầm.
Mọi ngày Ngôn Trầm đều dậy  sớm, nhưng hôm nay  chẳng thấy bóng dáng  . Hứa Chi đang định  tìm để báo một tiếng thì thấy  từ  lầu  xuống.
“Sắp   ?” Ngôn Trầm  cô  chớp mắt, vẻ mặt phẳng lặng như mặt biển ngoài . Anh mặc khá phong phanh, trông  vẻ  lạnh.
“Ừm. Anh mặc thêm áo  , hôm nay lạnh lắm đấy.”
Ngôn Trầm  đáp lời, chỉ hỏi cô: “Đã mang đủ đồ ? Có đem theo đồ ăn ?”
Hứa Chi gật đầu: “Đủ cả .”
Ngôn Trầm “ừ” một tiếng.
Hai giây , cả hai gần như đồng thanh .
“Về sớm một chút.”
“Em sẽ về sớm.”
“Được.”
Ngôn Trầm khẽ nhếch môi: “Về nhà  ăn gì?”
Lời mời của Nghiêm Từ  hiện lên  mặt, Hứa Chi vội vàng đáp: “Gì đó nóng hổi là , trời lạnh thế , uống chút canh thì .”
“Vậy  sẽ hầm canh xương củ cải,  hầm thêm ít thịt nai cho em.”
Hứa Chi gật gù,  bổ khí  bổ huyết, quá hợp lý.