Vừa lên thuyền, những cơn gió gào thét cùng những viên mưa đá to bằng nắm tay trút xuống như trấu, quất tới tấp   họ. Hứa Chi và Nghiêm Từ đều đội mũ bảo hiểm nên mưa đá   họ vỡ đầu thì cũng đau điếng. Dù  mặc quần áo dày,   vẫn đau ê ẩm.
Cứ ngỡ chỉ lạnh thôi, ai dè   cả mưa đá khủng khiếp thế .
Mấy ngày cuối cùng , đúng là  lấy mạng  mà.
Hứa Chi chạy mỗi lúc một nhanh, Nghiêm Từ suýt chút nữa  theo kịp cô.
Hai  chỉ mất mười phút để chạy tới bờ. Tay Nghiêm Từ vẫn còn run lẩy bẩy, khó khăn lắm mới lấy  viên đá dịch chuyển để kích hoạt lệnh  về. Một phút chờ đợi con thuyền xuất hiện dài tựa thế kỷ, hai  họ như   đống lửa.
Vừa  dịch chuyển về khu trú ẩn, Hứa Chi  sững sờ khi thấy Ngôn Trầm đang  ngoài trời chờ , cô  bất ngờ  cóng đến độ  thốt nên lời. Cô chỉ thấy Ngôn Trầm rút chiếc chăn  ôm sẵn trong lòng , một tay quấn chặt lấy cô,  bế thốc cô  trong.
Trong khu trú ẩn ấm áp, cơ thể Hứa Chi đang từ trạng thái gần như đóng băng dần dần hồi phục.
“Anh...     ngoài  chờ em? Không lạnh ?”
Ngôn Trầm  trả lời, chỉ lẳng lặng  cô.
Hứa Chi  cái lạnh  cho đờ đẫn, lúc  mới nhận   vẫn đang  gọn trong vòng tay Ngôn Trầm. Đôi mắt cô đảo quanh: “Em đỡ nhiều .”
Ngôn Trầm gật đầu: “Ừm.”
Lúc ,  mới từ từ buông cô : “Em  hâm canh nóng giúp  nhé.”
Hứa Chi cuộn  trong chăn, uể oải đáp: “Vâng.”
Cô  quanh bốn phía, trong phòng khách đang đốt bốn, năm cái bếp lò, tất cả đều dùng than củi cháy đỏ rực. Trước đó, khi nhiệt độ bắt đầu hạ xuống, Hứa Chi  tích trữ  ít than củi, giờ thì mang  dùng hết.
Cô mở bảng hệ thống  kiểm tra.
Mặc dù hệ thống  cảnh báo về đợt rét đậm, nhưng chẳng  chơi nào ngờ tới sẽ  trận mưa đá kinh hoàng đến . Rất nhiều   đảo  kịp  về. Có   mưa đá đ.á.n.h  thương, hiện đang khắp nơi cầu xin t.h.u.ố.c cầm máu. Cũng   vẫn còn mắc kẹt  đảo,  trốn trong hang núi  dám  ngoài, mua  nhiều bếp lò để sưởi ấm.
Hiện tại chăn bông, t.h.ả.m và các vật phẩm giữ ấm tương tự bán  chạy. Những  chơi  kỹ năng may vá đều kiếm bộn tiền. Hạ Chi Sơ hôm nay vốn định  đốn gỗ, nhưng vì buôn bán quá đắt hàng nên dứt khoát ở nhà, cứ thế   máy may  chăn,  t.h.ả.m lông.
Hứa Chi cũng  kỹ năng may vá, nhưng ngoài việc chế tạo áo giáp thì cô  từng dùng đến nhiều. Thiếu quần áo  chăn thì mua của Hạ Chi Sơ là , đôi khi   còn tặng  cho cô nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-362.html.]
Hứa Chi để ý thấy chiếc áo bông Ngôn Trầm đang mặc dường như  sờn rách, mà  chỉ  đúng một chiếc , trong khi cô   hai chiếc. Vậy nên, cô nhắn tin riêng cho Hạ Chi Sơ, hỏi mua hai bộ đồ giữ nhiệt dày,   hỏi thêm một chiếc áo bông.
Hạ Chi Sơ gửi ngay cho cô hai bộ quần áo giữ nhiệt mặc trong,  đó  gửi thêm một chiếc áo lông vũ: “Tớ  mới  xong áo lông vũ, tặng  một chiếc .”
Hứa Chi: “Cảm ơn nhé. Tớ gửi  một cục quặng vàng.”
“Trời đất,  hào phóng quá ?”
“Một chiếc áo lông vũ bây giờ đáng giá đó mà.”
“Cũng đúng. Tổng cộng mới   hai chiếc, tớ một chiếc,  một chiếc. Thấy , xịn ?”
“Có thể  thêm một chiếc nữa ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Sao thế? Cậu  đủ mặc ? Làm thì , nhưng  đợi.”
Hứa Chi  gửi qua một cục quặng vàng: “Làm ,  xong thì đưa cho tớ.”
Hứa Chi lấy chiếc áo lông vũ , chờ Ngôn Trầm bước , cô liền đưa nó cho : “Anh  , cái  ấm hơn nhiều.”
Cô định chờ Hạ Chi Sơ  xong chiếc khác   mặc .
Ngôn Trầm   nhận: “Em mặc .”
“Em vẫn còn,  cứ yên tâm.”
Ngôn Trầm lúc  mới đưa tay nhận lấy: “Ăn canh .”
“Vậy   đồ  .”
Trong trò chơi, quần áo sẽ tự động  đổi kích thước theo dáng ,  phân chia  đo, nên chiếc áo  Hứa Chi và Ngôn Trầm đều  thể mặc, dù vóc dáng họ  khác biệt.
Áo màu đen,  dễ bám bẩn. Ngôn Trầm mặc  trông  hợp.