Triệu Mộng Lâm : “Mua ở chỗ Tư Đồ Lệ Lệ đó, giờ  còn nữa . Tớ quen cô  từ , kết bạn , cô  với tớ cùng một khu vực, cũng ở thung lũng. Vừa đúng hôm qua cô   bắt  gấu trúc ở rừng trúc, tớ liền mua luôn.”
Lục Kỳ than thở: “Vậy tiếc quá, bây giờ cuộc thi sắp bắt đầu , thú cưng chắc chắn sẽ bán đắt hơn, may mà  mua sớm một ngày.”
Triệu Mộng Lâm : “Gần chỗ tớ cũng  rừng trúc, để mai tớ  xem  tìm  .”
Hứa Chi hôm nay cũng  đến rừng trúc nhưng  gặp  gấu trúc, cũng      nhầm chỗ ,  là cô    quá sâu. Tuy nhiên, hiện tại cô cũng  cần thêm thú cưng nữa.
Gấu trúc nhỏ quả thật đáng yêu, Hứa Chi cũng khen vài câu.
Triệu Mộng Lâm : “Nó còn  kỹ năng nữa đấy.”
Hứa Chi hỏi: “Kỹ năng gì ?”
Triệu Mộng Lâm đáp: “Nó thích ăn tre, ăn xong là  thể biến thành lực sĩ, giúp tớ chặt cây.”
Lục Kỳ thốt lên: “Trời ơi, đáng yêu quá .”
Hạ Chi Sơ hỏi: “Vậy nó còn   gì khác ?”
Triệu Mộng Lâm : “Hiện tại nó chỉ  kỹ năng , nhưng nó  thể thăng cấp. Tớ đoán chỉ cần ăn nhiều tre, trưởng thành là  thể học kỹ năng mới.”
Lục Kỳ : “Ghen tị ghê, bây giờ trong nhóm ngày càng nhiều   thú cưng , tớ cũng  một con.”
Bạch Vựng xen : “Khế ước thú cưng  khó, chủ yếu là  tìm  con  ích cho . Gấu trúc đáng yêu thật, nhưng nếu chỉ  thể chặt cây,  thể hỗ trợ chiến đấu, thì thật sự chỉ là một con pet kiểng vô dụng thôi.”
Tuy rằng những   phát triển đều  tồi, cũng  lo ăn mặc, nhưng nuôi một con thú cưng vô dụng, ngoài việc mang  một chút giá trị tinh thần thì chẳng  tác dụng gì khác.
Cũng  thể  là  , dù  sinh tồn một  trong thế giới tận thế là một việc  đau khổ và áp lực,  nhiều  tâm lý trở nên   định,  một con vật cưng bầu bạn, ít nhiều cũng  tác dụng chữa lành.
 nếu là một thú cưng lợi hại hơn,  thì càng .
Thú cưng của Bạch Vựng chính là một con sói trắng.
Hắn   vất vả mới khế ước  nó, để đảm bảo thành công,   bắt con sói về nuôi hơn mười ngày mới tiến hành khế ước.
Hiện tại, con sói trắng  trở thành bạn đồng hành của , hơn nữa khi  ngoài chiến đấu, nó  thể giúp   nhiều.
Nhìn thấy con gấu trúc của Triệu Mộng Lâm, Bạch Vựng khá bất đắc dĩ. Bản  Triệu Mộng Lâm    sức chiến đấu gì,  còn nuôi một con thú cưng yếu ớt như .
Đi tham gia thi đấu chắc chắn cũng chẳng giành  thứ hạng gì.
Hắn nghĩ đến Hứa Chi, cô hình như cũng  thú cưng, nhưng  từng nhắc đến trong nhóm.
“Hứa Chi, thú cưng của  là gì ?”
Hứa Chi  đây   trong nhóm là  mang thú cưng  ngoài, nhưng  từng gửi ảnh.
“Là một con nhện nhảy.”
Cô gửi ảnh Nhện Bảo lên, trong ảnh Nhện Bảo đang ăn gì đó, tám cái chân ôm một miếng thịt gặm ngon lành, trông  hài hước.
“Không ngờ   con nhện đáng yêu như ?”
“Tớ còn tưởng nhện đều là loại trông đáng sợ  chứ,  ngờ  lưng nó   hình trái tim, thú vị ghê.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-401.html.]
“Nhện sẽ phun tơ và dệt lưới, kỹ năng chắc chắn lợi hại.”
“Sao    khế ước với nhện ,    nghĩ tới luôn.”
Hứa Chi : “Hết cách , lúc đó nó cứ bám theo  thôi.”
“Vậy Hứa Chi  cũng sẽ đăng ký thi đấu chứ?”
Hứa Chi đáp: “Ừ,  đăng ký .”
Bạch Vựng gửi ảnh con sói trắng của  lên.
“Đây là thú cưng của , tên là Bạch Mang.”
Mọi   một phen xuýt xoa khen ngợi, sói trắng oai phong lẫm liệt  cao ngạo, quả thật  ngầu.
“Thú cưng của những  khác ? Cùng xem thử .”
Đồng Hạo Thương gửi một bức ảnh.
Trong ảnh là một con báo đen.
Thích Dung cũng theo đó gửi ảnh, thú cưng của  là một con diều hâu.
Gần như cùng lúc, Lê Mộng cũng gửi ảnh con chim cưng của .
Trước đây    từng  về thú cưng, Hứa Chi cũng   thú cưng của những  khác là gì. Bây giờ xem , ai cũng thâm tàng bất lộ cả.
Không    chỉ   cô  hai thú cưng .
Tuy nhiên, cô  đăng ký cho cả hai, nếu những  khác cũng  nhiều thú cưng,  thể họ cũng sẽ đăng ký, chắc là  nhanh sẽ  thôi.
Bất kể là sói trắng của Bạch Vựng,  báo đen của Đồng Hạo Thương, đều là những thú cưng vô cùng dũng mãnh, nghĩ đến sức chiến đấu chắc chắn  tầm thường. Huống chi các khu vực khác còn   nhiều cao thủ, Hứa Chi quyết định mấy ngày nay sẽ sắp xếp cho Nhện Bảo và Lan Bảo một khóa huấn luyện đặc biệt.
Phải mang chúng  ngoài chiến đấu nhiều hơn, để chuẩn  cho cuộc thi. Dù  thì phần thưởng trông cũng  hậu hĩnh, cô     chúng."
"Nửa đêm, mưa như trút nước, gió rít từng cơn. Mãi đến hửng sáng, cơn mưa vẫn chẳng  dấu hiệu ngớt. Hứa Chi  đài dự báo thời tiết   đến tận năm giờ chiều mưa mới tạnh. Xem  hôm nay cô chẳng cần  bước chân  khỏi cửa .
Tấm chắn pha lê thông minh  chế tạo xong. Lúc Hứa Chi mang nó đến bàn chế tác để sử dụng, cô mới tá hỏa phát hiện, thứ  chỉ cần khởi động là sẽ ngốn mất năm viên đá năng lượng.
Thật  thể tin nổi mức tiêu hao  lớn đến thế! Cứ hễ trời mưa là  dùng, dù chỉ dùng nửa ngày cũng tốn mất năm viên. Vừa bật lên  trừ thẳng tay, quá vô lý,  thể tính theo giờ  ?
Hứa Chi  cằn nhằn cũng vô dụng, bởi cô  thể  dùng.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Ngoài trời đang mưa to, đúng là lúc để tấm chắn  phát huy tác dụng. Hứa Chi lầm bầm vài câu  bắt đầu sử dụng.
Có tấm chắn , cơn mưa lục    ngăn cách bên ngoài. Khi những giọt mưa xanh biếc đọng   vòm chắn trong suốt, cảnh tượng trông   đến lạ.
Cô  nhanh chóng chế tạo  máy sản xuất đá năng lượng thôi, nếu ,  đá ít ỏi mà cô  chẳng mấy chốc sẽ cạn kiệt.
Vừa  pin  các cột thu lôi   nạp đầy nhờ cơn mưa, Hứa Chi bèn  thu hoạch.
Có một điều  phiền phức là tấm chắn  bao phủ cả mấy cột thu lôi, nên cô  đặt chúng  ngoài phạm vi che chắn.