Hứa Chi thầm nghĩ.
[Điểm danh thành công, nhận  Nguyệt Thạch ×1, Bánh nếp đường đỏ ×10, Cơ hội rút thẻ ×1].
Cô nheo mắt, rút đại một tấm thẻ. Không ngờ trong tình trạng lơ mơ thế  mà  rút  một tấm thẻ  từng thấy bao giờ.
[Thẻ Định Vị: Viết tên vật phẩm  tìm lên thẻ, vị trí tương ứng của vật phẩm đó sẽ hiện lên  bản đồ].
Dù  mệt đến mức  thể suy nghĩ thông suốt, Hứa Chi vẫn  đây là một tấm thẻ cực phẩm.
Chắc chắn nó sẽ phát huy tác dụng quan trọng  thời khắc mấu chốt,  như Thẻ Nhìn Xuyên và Thẻ Chúc Phúc rút  hai hôm , gần như vô dụng.
Cô thật sự chịu hết nổi , quyết định   nghỉ một lát, giao  cho con rối Lá Cỏ tiếp tục công việc. Hứa Chi định uống một ly rượu mơ, ngủ vài tiếng cho  sức  sẽ   chiến đấu tiếp.
May mà tuần  cô  uống quá ba bình rượu mơ.
 Hứa Chi dường như  quên béng mất, hôm nay là vòng loại cuộc thi thú cưng.
Ngay lúc cô  định mở chai rượu  uống, một tiếng chuông cửa lạ lẫm bỗng nhiên vang lên.
Vì từ  đến nay  từng  khách tới, nên đây là  đầu tiên chuông cửa ở nơi trú ẩn của Hứa Chi vang lên.
Hứa Chi sững , đầu óc bỗng tỉnh táo  đôi chút.
Có  đến ư?
Cô đột nhiên nhớ , hôm qua   nhắc  kênh chat rằng vòng sơ khảo sẽ kiểm tra độ ăn ý giữa thú cưng và  chơi,  lẽ sẽ  NPC đến tận nơi.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hôm nay cô bận tối mặt,  gì  thời gian xem kênh chat  tin nhắn bạn bè. Chắc    bàn tán rôm rả về chuyện  .
 giờ  xem  cũng  kịp nữa, vì    đến tận cửa .
Hứa Chi vội vàng chạy  mở cửa.
Bên ngoài nơi trú ẩn là một cánh cổng sắt lớn  khóa. Người ngoài    thông qua nhận diện khuôn mặt, nếu  thì    bên trong  mở.
Hứa Chi bước  khỏi biệt thự, ngoài trời vẫn đang mưa tầm tã. Người khách mặc một bộ áo tơi màu xanh lá, đầu đội nón lá cũng màu xanh, dáng  nhỏ bé, lọt thỏm trong chiếc áo tơi rộng thùng thình,  rõ mặt mũi  .
Cô rảo bước nhanh hơn,  bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu.
Ủa, bộ áo tơi với cái nón lá đó mà cũng chống  Mưa Lục ư?
Phản ứng đầu tiên của Hứa Chi  là  thấy cơ hội kinh doanh.
Chỉ tiếc là   nguyên liệu, cũng chẳng  bản vẽ,    moi  thông tin gì từ NPC  .
Cô khựng . Khoan !
Phải chuẩn  quà gặp mặt chứ. Lần đầu gặp gỡ,  quà cáp thì  chuyện sẽ dễ dàng hơn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-414.html.]
Đó là đạo lý đối nhân xử thế mà cô  học , và nó luôn tỏ  vô cùng hiệu quả."
"Hứa Chi vò đầu bứt tai, vẫn  nghĩ  nên tặng món quà gì cho hợp.
Tiếng gõ cửa vang lên khiến cô cuống quýt như gà mắc tóc,  chạy  mở cửa  vội vã kiểm tra ba lô, hy vọng tìm  thứ gì đó dùng .
Lần , món quà tặng đại sư Thiên Quyết là nến ma thuật  từ hoa táo, một vật phẩm giúp tăng độ yêu thích. Sau đó, cô  nhận  một viên san hô đỏ. Món đồ  nếu chế tác thành đạo cụ cũng  tác dụng tương tự, nhưng  may, nó  biến thành bột phấn ngay khi cho  túi thần kỳ, chỉ  thể dùng  t.h.u.ố.c nên đành  vứt xó.
Hầu hết những vật phẩm  dùng đến hằng ngày đều   cô giữ trong ba lô. Giờ đây, trong túi đồ chủ yếu chỉ chứa một lượng lớn nguyên liệu và thức ăn.
 , tặng đồ ăn thì  nhỉ?
 vấn đề là khẩu vị mỗi  mỗi khác, cô     vị NPC  thích ăn món gì.
Nếu   vật phẩm vạn năng giúp tăng thiện cảm, cách  nhất vẫn là trò chuyện  để tìm hiểu sở thích của đối phương,  đó mới tặng quà.
Hứa Chi hít một   mở cửa.
Ngoài cửa là một  phụ nữ xinh  nhưng gương mặt  hằn rõ vẻ mệt mỏi, phong trần. Chị  mái tóc vàng, đôi mắt xanh biếc cùng ngũ quan sắc sảo  một dáng  nhỏ nhắn. Vẻ mặt nghiêm nghị, lạnh lùng của chị toát lên một cảm giác khó gần.
Hứa Chi mỉm   thiện: “Chào chị, xin hỏi chị đến để kiểm tra vòng loại cuộc thi thú cưng   ạ?”
“Ừm.”
Thái độ của chị đúng như Hứa Chi dự đoán: lạnh nhạt và xa cách.
Có lẽ chị    kiểm tra  nhiều  chơi nên lúc   thấm mệt. Ngoài trời  còn đang mưa,  dầm mưa   việc thì tâm trạng   cũng là điều dễ hiểu. Hứa Chi bất giác nhớ  những ngày  còn là một nhân viên quèn ở thế giới thực. Nếu   ngoài  một ngày mưa gió, tâm trạng cô cũng chẳng khá hơn là bao.
Ngay lập tức, Hứa Chi nảy  một ý. Lúc ,  lẽ chị  đang cần một tách cà phê nóng hổi. Mấy hôm nay, cô  sử dụng thành thạo chiếc máy pha cà phê,    thể pha cho  phụ nữ  một ly thật ngon.
“Mời chị  nhà.” Hứa Chi xốc  tinh thần, niềm nở mời khách dù bản  cũng đang mệt rã rời. Cô thầm nghĩ, lát nữa  cũng  pha một ly mới . Chỉ cần một tách cà phê, cô   thể cầm cự thêm hai tiếng nữa.
Hai tiếng,  lẽ là đủ. Thời gian kiểm tra chắc sẽ  quá lâu,  lẽ vị NPC  cũng  nhanh chóng xong việc để về nghỉ.
“Chị   dùng cà phê ? Chỗ   cà phê hạt loại hảo hạng,   thể pha cho chị một ly,” Hứa Chi  dẫn vị khách  phòng  vui vẻ trò chuyện.
Nói là cà phê hạt ngon nhất cũng   khoác lác. Trong  cà phê Hứa Chi trồng trong nhà kính,  vài loại đạt đến phẩm chất thượng hạng. Loại phẩm chất trắng và lam, cô giữ  để dùng; loại màu tím thì đem bán.  trong kho vẫn còn một ít,    thể mang  đãi khách.
Nghe đến cà phê, vẻ mặt  phụ nữ   đổi, nhưng chị gật đầu: “Được.”
“Chị thích uống loại nào ạ? Ý  là  thêm đường  sữa ? Và liều lượng thế nào?”
“Không đường,  sữa.”
Người phụ nữ cởi chiếc mũ rộng vành xuống, để lộ mái tóc vàng óng ả, rực rỡ  ánh đèn.
Hứa Chi thầm hiểu,    gu uống cà phê giống hệt Ngôn Trầm, thảo nào cũng kiệm lời như .
“Vậy chị  nghỉ vài phút nhé, đợi một lát thôi. Chúng  uống cà phê xong  tiến hành kiểm tra cũng  chứ ạ?” Hứa Chi cẩn thận hỏi ý kiến, thái độ  dường như khiến  phụ nữ khá hài lòng.