Có lẽ vì nụ  của cô   xởi lởi   đoan trang, vô cùng ấm áp.
Lúc nhắn tin, Hứa Chi thấy Lê Mộng khá ít , tưởng cô  thích giao tiếp,  ngờ ngoài đời  giống như một  chị cả hiền hòa.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Còn Chu Tuyết Nguyệt thì đúng như cô hình dung.
Anh cao lớn, điềm tĩnh, vẻ ngoài  chút lạnh lùng với đường viền hàm sắc nét, góc cạnh.
“ là Chu Tuyết Nguyệt,  vui  gặp cô.”
Chu Tuyết Nguyệt lịch sự đưa tay .
Hứa Chi bắt nhẹ tay , đáp: “Cuối cùng cũng gặp mặt .”
Chu Tuyết Nguyệt gật đầu: “Chúng  bắt đầu thôi.”
“Sao hai    đến chỗ ? Chỗ   đầm lầy, vật phẩm  nhiều lắm.  mới chỉ tìm  một loại quả dại, chính là thứ , gọi là việt quất.” Hứa Chi kể cho họ  phát hiện của , “Nếu   thấy thì cứ hái một ít nhé. Quả và lá đều  ích cả.”
Lê Mộng tò mò: “Cái  ăn ngon ? Tớ  thấy bao giờ.”
Hứa Chi đáp: “Cậu nếm thử xem, cũng  tệ .”
Chu Tuyết Nguyệt : “ thấy ảnh  chụp   nhiều chim bay,     mang theo cung tên,  thử xem  b.ắ.n hạ  vài con .”
Hứa Chi  chút kinh ngạc: “Anh  dùng cung tên ư?”
Chu Tuyết Nguyệt gật đầu: “ nhặt  một quyển 'Kỹ Thuật Bắn Tên', học xong thì  dùng, nhưng vẫn  thực hành bao giờ.”
Nói ,  lấy một bộ cung tên từ trong ba lô .
Hứa Chi liền : “Vậy  cứ ở đây săn b.ắ.n ,  và Lê Mộng sẽ  vòng quanh xem  gì thu thập  , tiện thể tìm điểm đào kho báu luôn.”
Chu Tuyết Nguyệt: “Được, hai  cẩn thận một chút, nhớ giữ liên lạc.”
Hứa Chi liếc qua kênh chat nhóm, Ngôn Trầm báo rằng   đang  đường đến chỗ họ, nhưng vì mang theo nhiều đồ nên  thể sẽ  chậm hơn.
Cô cũng  thấy lạ, dù  Ngôn Trầm còn chẳng  ba lô,  mang thứ gì đều  tự vác  .
Cũng  vội, cứ để   từ từ đến là .
Hứa Chi  một tấm thẻ gợi ý, cô định dùng ngay bây giờ. Hôm nay  cả ba  ở đây, đúng là thời điểm thích hợp để thu hoạch vật phẩm. Nếu tìm  một địa điểm , đông  sức mạnh lớn,  thể trong thời gian ngắn kiếm  nhiều đồ ngon hơn.
Cô   Lê Mộng. Vừa   chăm chú  đường, cô lặng lẽ lấy thẻ gợi ý  và kích hoạt.
Giữa  trung hiện lên một dòng chữ mà chỉ  Hứa Chi thấy .
[Hướng Tây 350 mét  một hồ nước lớn, nhưng nước trong hồ  tính ăn mòn cao, chứa đầy kiềm và muối, độ pH lên tới 10.5, gần bằng amoniac. Không một loài cá nào  thể sống sót.]
[Hướng Nam 1 ki-lô-mét, xuyên qua một khu rừng thông, sẽ thấy một hồ nước nhỏ. Ven hồ  một điểm đào kho báu chất lượng cao, nhưng trong rừng thông hiện đang  sương mù dày đặc.]
Hứa Chi đương nhiên  đến cái hồ  điểm đào kho báu. Dù sương mù trong rừng là một vấn đề, nhưng họ  khẩu trang,   đủ Giải Độc Hoàn, chắc  cần quá lo lắng. Cùng lắm thì cô   mở đường, giải quyết hết đám quái vật sương mù là .
Chu Tuyết Nguyệt  dùng cung tên,  thể tấn công từ xa, cũng sẽ hỗ trợ  cô.
Sau khi quyết định, Hứa Chi đề nghị với Lê Mộng  về phía nam.
Tuy quãng đường khá xa, nhưng  đường  họ  thể tìm thêm  ít vật phẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-70.html.]
Hứa Chi  với họ rằng   học kỹ năng thu thập, nên  hướng nào là do cô quyết định, họ đều  theo.
Dù  cô cũng  thể  thấy nơi nào  nhiều vật phẩm hơn.
Đi về phía nam một lúc lâu, họ mới  khỏi khu đầm lầy.
Hứa Chi và Lê Mộng tìm  một ít rau dại và quả dại.
Thật  chỉ cần nhận   một ,    thấy là   thể thu thập.
Đương nhiên,  kỹ năng thu thập vẫn là  nhất.
Lê Mộng than thở: “Kỹ năng thu thập tiện thật đấy, tiếc là tớ  học kỹ năng nấu nướng.”
Hứa Chi : “Nấu nướng mới  chứ, đồ ăn tớ  so với  chắc khó nuốt lắm. Mà kỹ năng   cho tớ học chắc tớ cũng chẳng  nổi, hẳn là ngoài đời  nấu ăn giỏi lắm đúng ?”
Lê Mộng đáp: “Cũng tạm thôi, tớ cũng thích mày mò mấy món ăn,  nấu cơm ở nhà.”
Hứa Chi ngạc nhiên: “Cậu còn  cả dầu ăn ?”
Lê Mộng: “Tớ dùng một miếng cá béo rán lên lấy chút mỡ,  dùng mỡ đó phi hành.”
Hứa Chi trầm trồ: “Cậu đỉnh quá,   kể mấy món ăn mà tớ chảy cả nước miếng.”
Hai     trò chuyện vui vẻ,  lâu  mới   cảm giác thoải mái như .
Trước đây chỉ là bạn qua mạng, hôm nay gặp mặt , quan hệ của họ lập tức  thiết hơn,  trở thành chị em .
Hứa Chi thầm thấy may mắn vì  chọn lập đội với Chu Tuyết Nguyệt và Lê Mộng. Nếu  cùng đám  Thích Dung, chắc chắn sẽ     khí hòa hợp thế .
Nhìn thấy một khu rừng thông ở phía xa, Lê Mộng thắc mắc: “Phía  là rừng cây, trông  vẻ   gì đặc biệt nhỉ?”
Hứa Chi  tiện tiết lộ về tấm thẻ gợi ý, dù  những  khác cũng   thứ , cô đành giải thích: “Thường thì ven rừng sẽ  ao hồ, hơn nữa đây cũng là hướng Ngôn Trầm đang đến. Chúng  cứ  xem thử,   trong rừng   linh chi thì .”
Lê Mộng thấy cũng  lý: “Vậy ,  thôi.”
 Hứa Chi  dừng bước. Nghĩ đến sương mù trong rừng, cô  sợ, nhưng giờ    một , cô   trách nhiệm với sự an  của Lê Mộng. Biết rõ bên trong  nguy hiểm mà vẫn dẫn  , lỡ xảy  chuyện gì, cô  thể chối bỏ trách nhiệm .
“Hay là chúng  đợi Chu Tuyết Nguyệt ,   chắc cũng sắp đến .”
“Được, để tớ hỏi   xem.”
Lần đầu dùng cung tên, lúc đầu Chu Tuyết Nguyệt còn khá lóng ngóng, b.ắ.n trượt mấy .   nhanh chóng nắm  bí quyết, dù   khi học kỹ năng,    cách sử dụng, chỉ cần  quen một chút là .
Sau khi b.ắ.n trúng một con ếch cây lông trắng,  liên tiếp  thu hoạch.
Nào là gà gô đầu phượng, nào là gà nước đen.
Ba con là đủ . Chu Tuyết Nguyệt dùng dây cỏ buộc chúng , cho  một cái sọt  cất  ba lô.
Nhận  tin nhắn của Lê Mộng,  liền nhanh chóng chạy về phía họ.
Thấy Chu Tuyết Nguyệt đến, Hứa Chi  hỏi thu hoạch của  thế nào.
Chu Tuyết Nguyệt lấy cái sọt  cho cô xem.
“Nhiều , con nào con nấy cũng  nhỏ .”