Hiện tại cô   hai món vũ khí lam, đều mới dùng   bao lâu, nên tạm thời  cần bản vẽ vũ khí mới. Hơn nữa, giúp Lê Mộng rèn vũ khí cũng  thể tăng độ thông thạo cho kỹ năng của , cớ gì mà  ?
Ánh mắt Lê Mộng  Hứa Chi  chút  đổi. Cô  giỏi ăn , nghĩ một lát  chân thành : “Đợi về, ngày nào  cũng nấu đồ ăn ngon cho .”
"Ngôn Trầm trồi lên từ đáy hồ,   ướt sũng. Anh gắng gượng trèo lên chiếc thuyền kayak, mệt mỏi chèo  bờ.
Khi Ngôn Trầm  cập bến, Chu Tuyết Nguyệt cũng   . Cả bốn  cùng  tiến  hang động.
Lối  Hang Báu Vật tối hun hút và ẩm thấp, tiếng nước tí tách nhỏ giọt từ vách đá phía   ngừng vang vọng. Dưới chân, nước đọng thành vũng, con đường mòn lầy lội   dẫn sâu  .
Hứa Chi lên tiếng nhắc nhở: “Đồ trong Hang Báu Vật thường giấu  kỹ. Trước đây  từng  hai cái hang như thế ,  nào cũng  lật tung  ngóc ngách mới tìm  thứ cần tìm.”
Lê Mộng gật gù tán thành: “ cũng . Nếu  chắc chắn bên trong  đồ , chắc   bỏ cuộc giữa chừng .”
Hứa Chi đầy hy vọng: “Mong là   chúng  sẽ tìm  thứ gì đó  trò.”
“Vận may của   như , chắc chắn sẽ  thôi.”
Lê Mộng   tận mắt chứng kiến sự may mắn khó tin của Hứa Chi. Lượng vật phẩm mà cô và Chu Tuyết Nguyệt vất vả đào  hôm nay cộng  cũng chỉ ngang ngửa với một  Hứa Chi. Đặc biệt, Hứa Chi còn đào  cả rương vật phẩm màu đỏ. Tuy  lượng đồ bên trong  nhiều hơn rương xanh là bao, nhưng giá trị  cao hơn một trời một vực, đa phần đều là các bản vẽ cao cấp.
“À  , Ngôn Trầm,” Hứa Chi chợt nhớ  điều gì, bèn   hỏi  đang  cuối hàng, “lúc nãy   thấy gì  đáy hồ ?”
Ngôn Trầm đáp: “Ừm,  thấy.”
Vừa    đều háo hức tiến  hang, ai cũng xôn xao bàn tán về Hang Báu Vật nên    cơ hội . Dù  thì lát nữa kể cũng  muộn.
“Có gì thế ?”
“ thấy một khối sương mù  lớn tụ  một chỗ, và  một điểm đang phát sáng.”
Nghe , Hứa Chi  ngay là  đồ . Sương mù tụ  thành khối… chẳng  đó là dấu hiệu của một con quái vật sương mù khổng lồ  đáy hồ  ? Còn nơi phát sáng  thì khỏi  bàn, chắc chắn là một món đồ quý hiếm!
Chu Tuyết Nguyệt cũng nhận  điều đó, ánh mắt lộ rõ vẻ sốt sắng. Tuy nhiên, Hang Báu Vật ngay  mắt cũng là nơi  thể bỏ qua.
Hứa Chi   gì, nhưng trong đầu  âm thầm lên kế hoạch, lát nữa nhất định  xuống hồ một chuyến.
Chu Tuyết Nguyệt  giỏi bơi lội, xuống nước e là sẽ gặp nguy hiểm. Cô lo lắng hỏi: “Hứa Chi,  định xuống đó ?”
Hứa Chi gật đầu: “Ừm, chắc chắn  sẽ xuống xem thử.”
Ngôn Trầm đề nghị: “Thứ ở  đó  lớn,  là để   giải quyết nó  mang đồ lên cho  ?”
Hứa Chi lập tức phản đối: “Để   cùng . Anh  gì  vũ khí? Hơn nữa, nó  tấn công , lỡ như  g.i.ế.c nó mà  rớt  đồ thì . Tốt nhất vẫn là để   tay cho chắc, nhỡ  g.i.ế.c xong mà công cốc thì phí lắm.”
Chu Tuyết Nguyệt cũng đồng tình: “Hứa Chi   lý đó. Anh là  ngoài quy tắc,   chỉ   chơi tiêu diệt quái mới nhận  vật phẩm thì .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-77.html.]
“Vậy . Lát nữa  sẽ  cùng cô.”
Mọi   thỏa thuận từ , vật phẩm kiếm  hôm nay sẽ chia cho ba ,  liên quan đến Ngôn Trầm. Anh  thể nhận  một phần lợi ích, nhưng cụ thể là gì thì sẽ do ba cô gái quyết định.
Nghe qua thì  vẻ bất công, nhưng thực tế, với tư cách một “ ngoài cuộc”, những vật phẩm cao cấp    nhiều ý nghĩa trực tiếp với Ngôn Trầm. Anh vẫn cần giao dịch với  chơi khác để đổi lấy những thứ  thực sự cần.
Mà thứ  cần là gì ư? Thực  cũng chỉ là những vật dụng sinh tồn cơ bản như nồi niêu, chén bát, rìu, cuốc… Những thứ     thể trao đổi với  chơi.  điều Ngôn Trầm tìm kiếm là những đối tác lâu dài,  thể cung cấp  định cho  những nhu yếu phẩm.
Và Hứa Chi chính là một đối tác tiềm năng mà  đang nhắm tới. Giờ đây, khi  gia nhập đội của Hứa Chi,   thưởng thức một bữa trưa thịnh soạn,  cảm thấy  thêm hai đối tác nữa cũng   là ý tồi. Chỉ cần     thể giúp đỡ họ, chứng minh  giá trị của , thì việc hợp tác lâu dài   chắc chắn  thành vấn đề. Anh giúp họ chế tạo những vật phẩm họ cần, và đổi  những thứ  .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lê Mộng khẽ rùng ,  nhỏ: “Ở đây ẩm ướt quá,   bên trong  ngập trong nước  nữa?”
Hứa Chi dẫm chân xuống một vũng nước đọng, đáp: “Cũng  khả năng nó thông với cái hồ bên cạnh đấy. Mà cái hang  sâu thật,  nãy giờ vẫn  thấy điểm cuối.”
Cô  dứt lời, Chu Tuyết Nguyệt đang  phía  bỗng dừng .
“Hình như  tiếng động gì đó.”
Hứa Chi cũng lắng tai , quả thật  tiếng nước chảy róc rách.
Mấy  vội vàng rảo bước về phía . Con đường trong hang phức tạp hơn họ tưởng, chia  nhiều ngách lớn nhỏ, nhưng đa  đều là ngõ cụt. Chỉ  một lối  chính, và tiếng nước chảy phát  từ đó.
Chu Tuyết Nguyệt phỏng đoán: “Biết  bên trong  một con sông ngầm.”
Hứa Chi lắc đầu: “Chắc  đến mức đó , địa hình ở đây  giống nơi  sông ngầm, huống hồ bên cạnh còn  một cái hồ lớn.”
“Cứ  qua xem là  ngay thôi.”
Đi thêm vài phút nữa, cuối cùng họ cũng đến  cuối hang.
Bên trong quả thực là một thế giới   khác, tựa như một chốn bồng lai tiên cảnh thu nhỏ. Một dòng sông nhỏ uốn lượn, tỏa  thứ ánh sáng xanh lam huyền ảo,  đến nao lòng.
“ là sông ngầm thật , nhưng mà nhỏ quá nhỉ?” Chu Tuyết Nguyệt kinh ngạc thốt lên.
Với đôi mắt tinh tường, Hứa Chi lập tức phát hiện một chiếc rương lớn đang  im lìm giữa dòng nước: “Dưới sông  thứ gì kìa!”
Lê Mộng nheo mắt : “Có  rương vật phẩm ?”
Hứa Chi đáp: “Khả năng cao là , để  qua đó lấy.”
Cô  định bước tới   Chu Tuyết Nguyệt kéo : “Khoan ! Nước sông  màu kỳ lạ thế , nhỡ  độc thì ?”
Hứa Chi khựng , cẩn thận quan sát dòng nước. Lúc  cô mới để ý,  mặt sông quả thật  một lớp sương mù mỏng manh. Vì ánh sáng xanh lam của dòng nước quá rực rỡ nên lớp sương trắng mờ ảo   khó nhận .
“Trên mặt nước  một lớp sương, e là  độc thật.”