Nghe Hứa Chi phân tích, Thích Dung  thể  thừa nhận, lời cô  vô cùng hợp lý.
Một nửa lợi ích,  thật, Thích Dung  thể  động lòng.
 là Hứa Chi   lộ diện nên mới tìm  hợp tác, nhưng  đó, Thích Dung cũng  tự  đổi  thông tin về mỏ quặng,     thể tự   giao dịch. Thế nhưng,  mà Hứa Chi liên hệ  là chủ tiệm “Tri Vị”, chứ   .
Dù  thì đôi bên hợp tác đều đạt  mục đích, cớ gì  ?
Thích Dung  câu nệ nhiều,  cũng đang  cần tài nguyên để thăng cấp. Việc  gia nhập tổ chức  bang phái là lựa chọn cá nhân, nhưng trong khả năng của ,  luôn cố gắng giúp đỡ  khác.
Nếu một mũi tên  thể b.ắ.n trúng ba con nhạn,  thì phi vụ     thể tiến hành.
“Được thôi, cô tính  thế nào?”
“ sẽ đồng thời gửi yêu cầu giao dịch ẩn danh cho họ,  nhắn một câu bảo họ liên hệ với ,” Hứa Chi đáp.
Cô  chọn gửi tin nhắn trực tiếp mà thông qua giao dịch cửa hàng để tránh lộ thông tin cá nhân. Lấy danh nghĩa tiệm “Tri Vị”, cô  thể ghi chú trong lúc giao dịch.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hứa Chi dùng một cọng hành  vật phẩm giao dịch, ghi chú: “Liên hệ Thích Dung để bàn chuyện.”
Nửa giờ , Hứa Chi nhận  bộ rèm cửa hai lớp màu lam trắng từ Lâm Đường.
Cô nhanh tay treo rèm lên, quả nhiên điểm đ.á.n.h giá tăng thêm 3 điểm.
Hiệu quả  tồi,   mắt   hữu dụng.
Hứa Chi  giao dịch bản vẽ đồ nội thất và nguyên liệu qua, Lâm Đường liền gửi  một bản vẽ giày.
Mặc dù giá trị của bản vẽ   thể nào sánh bằng bản vẽ Hứa Chi đưa, nhưng  lẽ   cô   , mà là   vật phẩm nào giá trị tương đương để trao đổi.
Hứa Chi còn  kịp  gì, Lâm Đường  gửi tin nhắn tới: “Bộ nội thất  hiệu quả  quá,    món nào ngang giá cả. Nếu cô  yên tâm thì  cũng chịu, cùng lắm  gửi thêm cho cô vài bản vẽ thường.   ôm đồ bỏ chạy , cô tin thì chúng  tiếp tục giao dịch,  thì hủy cũng . Còn tấm rèm  lúc nãy,  tính cô 20 khối quặng sắt tiền công.”
Hứa Chi nghĩ,  cũng . Ai bảo cô   kỹ năng may vá, trong lòng quả thực vẫn  chút lo lắng.  Lâm Đường  chuyện thẳng thắn như , sự lo lắng trong lòng Hứa Chi cũng vơi từ năm phần xuống còn hai.
“Không cần , cô là  Thích Dung giới thiệu,  tin .  chỉ sợ  rắc rối thôi, cứ  . Cô cần bao lâu để  xong?”
“Đồ nội thất sẽ lâu hơn một chút, nếu  vội thì ngày mai, còn nếu gấp thì  cố gắng  xong trong tối nay.”
Lâm Đường bên  cũng đang bận túi bụi việc thăng cấp,  thể chỉ vì một bản vẽ vũ khí của Hứa Chi mà bỏ bê những việc khác. Mặc dù chỉ cần dùng máy may, nhưng bản vẽ nội thất  quả thực  tốn thời gian, trong khi cô  còn cả núi việc  .
“Được, cô cứ sắp xếp, càng nhanh càng .” Hứa Chi cũng  vội, ngày mai nhận  là  .
Điểm đ.á.n.h giá còn thiếu 2 điểm nữa là đủ 60.
Hứa Chi lượn một vòng trung tâm giao dịch, tìm thấy hai bức tranh.
Giá rẻ đến bất ngờ.
Một khối quặng sắt  thể mua  cả hai bức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat-zhrm/chuong-92.html.]
Hứa Chi nhanh tay chốt đơn.
 là vớ  món hời!
Một ý nghĩ lóe lên, cô liền mở cửa hàng của  bán   xem.
Phát hiện   bán đủ thứ đồ tạp nham, từ vật trang trí cho đến các loại nguyên liệu khác. Nào là búp bê len, cá khô, chậu hoa gốm sứ, nến thơm, bình thủy tinh, dụng cụ mở chai, cả bản vẽ  hư hại cũng .
Giá thì rẻ như cho, tất cả đều đồng giá một khối quặng sắt.
Hứa Chi sáng cả mắt,  nghĩ ngợi nhiều mà vung tay hốt trọn cả cửa hàng.
Một khối quặng sắt  mua  đồ , nhưng cũng chẳng sợ  lừa. Mua  cả đống đồ thế , cảm giác thật sự quá !
Chắc hẳn chủ tiệm  đang vội thăng cấp, cần quặng sắt gấp nên mới đem những món đồ mà  thấy  cần thiết  bán tháo. Thời gian đăng bán mới chỉ vài phút ,  lẽ Hứa Chi   tìm thấy món đồ mà   mới đăng,  đó  theo cửa hàng nên mới vớ  nhiều món hời như .
Tuy nhiên, những thứ  trong mắt Hứa Chi là báu vật, nhưng với nhiều  chơi khác  là đồ vô dụng.
Thấy tất cả đồ trong cửa hàng của  đều  cùng một  mua sạch, biểu cảm của Hạ Chi Sơ từ kinh ngạc chuyển sang nghi ngờ.
Ai   thể tiêu tiền như nước thế ?
Anh  đăng bán lung tung,  những món căn bản  đáng một khối quặng sắt, thuần túy là đặt giá bừa, nghĩ bụng    tay mơ nào mua nhầm.
Ai ngờ  thật sự  một tay mơ xuất hiện, mà còn là một tay mơ chính hiệu.
Mua nhiều đến thế cơ chứ!
Hạ Chi Sơ kiếm  20 khối quặng sắt trong nháy mắt, nguyên liệu thăng cấp lập tức đủ.
“Để xem là ai mua.”
Hạ Chi Sơ  lẩm bẩm  nhấp  hồ sơ  mua. Đến cả việc thăng cấp   cũng tạm gác , chỉ   kẻ lắm tiền nhiều của  là ai.
“Xem tên thì  vẻ là một cô gái,” Hạ Chi Sơ lẩm bẩm, “Thảo nào    con gái là chúa mua sắm,  game cũng thích shopping, nhưng cũng  thể cái gì cũng mua chứ, đúng là phá của mà.”
Hạ Chi Sơ cảm thấy  cần  nhắc nhở   một chút, đừng mua sắm vô tội vạ,   kiềm chế. Dù  đồ của   cũng bán hết , nhắc một câu cũng chẳng mất gì.
Thế là Hạ Chi Sơ gửi tin nhắn cho Hứa Chi.
“Này, cô mua nhiều đồ vô dụng    . Quặng sắt nên giữ  để thăng cấp, hoặc mua thứ gì đó hữu dụng hơn.”
Hứa Chi  treo tranh xong, điểm đ.á.n.h giá  đủ. Cô nhấn xác nhận thăng cấp, hệ thống lập tức trừ  một lượng lớn tài nguyên, biến cô từ đại gia thành dân thường.
Haizz, cái túi vốn căng phồng nay  xẹp lép.
Xem  vẫn  thể lơ là .