125.
 
Không khí dường như đông đặc  trong giây lát.
Dư Tô khẽ há miệng, còn  kịp nghĩ nên  gì, liền thấy Lâm Khôn tiếp lời:
 “Chỉ cần đợi con dâu nhà họ Mã về, thấy bố chồng cô  ch/ết, cô  sẽ lập tức gọi  về ngay!”
Dư Tô  đầu  Phong Đình một cái,  mới : “Không  còn cách khác ?”
“   là nhanh nhất mà!” Lâm Khôn  xong ngừng một chút,    :
 “Cái đó… thực      Phương Mẫn và Ngãi Tiêu lừa , nếu  thì sẽ   nông nỗi , hai  xem,  cũng  ích mà, nếu hai  chịu cho  gia nhập tổ chức của hai ,    việc gì bẩn thỉu hạ đẳng cứ giao cho  …”
 
Dư Tô nhíu mày: “Tổ chức của chúng   cần thành viên mới,  đây     với   ? Tổ chức của chúng   nhỏ, cũng  bảo vệ   chơi,  thà tìm một tổ chức lớn thì  hơn.”
Lâm Khôn  chằm chằm họ, : “Hai  rõ ràng   phận của bọn họ mà    nhượng bộ, nên  nghĩ, hai  chắc chắn  đủ tự tin và thực lực để đối phó với họ.   thì   , bây giờ  cũng  đắc tội hai  đó,  khi rời nhiệm vụ họ nhất định sẽ tìm  tr/ả t/hù.
Mặc dù tổ chức lớn  chỉ  họ, nhưng   đắc tội với  của tổ chức Sinh Tồn, các tổ chức khác ai sẽ rảnh  để  mang một đống rắc rối qua cho họ chứ? Vậy nên, tổ chức duy nhất   thể gia nhập chỉ  hai  thôi, hơn nữa,  thật sự  chân thành  gia nhập, hai  suy nghĩ   ?”
 
Phong Đình hỏi một câu: “Anh đến giờ vẫn  gia nhập tổ chức nào ?”
Lâm Khôn sững sờ một chút, lắc đầu : “Không,  luôn một .”
Thực  bây giờ   đang ở trong một tổ chức,  lượng thành viên của tổ chức   nhiều, ngay cả hội trưởng cũng chỉ mới vượt qua mười nhiệm vụ, nên   mới…
“Chuyện  đến nước , chúng  về nhà đợi thôi.” Phong Đình nghiêng đầu  với Dư Tô.
Dư Tô liếc  Lâm Khôn, nhún vai,   bỏ .
“Khoan …” Lâm Khôn kêu lên:
 “Đó chỉ là một NPC thôi,    thật, giống như chơi game ,  chơi   đều  ngừng g/iết NPC để lên cấp ?  g/iết   những  sai, mà còn  thể giúp hai  giảm bớt  nhiều rắc rối, giúp nhiệm vụ  nhanh chóng kết thúc, hai  chẳng lẽ còn thấy  sai ?”
 
Dư Tô dừng bước,  đầu : “  sai, trong những nhiệm vụ sinh tồn    gì đáng để bàn luận, mỗi   cách  riêng thôi,  chỉ đang nghĩ…   Mã Văn Tài cần bao lâu để về đến nơi?”
Lâm Khôn  sững sờ, : “  hỏi  trong làng, họ  Mã Văn Tài hình như ở khá xa đây, nếu  về,  tàu hỏa hôm nay xuất phát chắc  sáng mai mới tới.”
“Vậy thì chúc  bình an nhé.” Dư Tô bất lực lắc đầu, cùng Phong Đình  về nhà họ Lý, chỉ để  Lâm Khôn  đó ngẩn .
Hai  trở về nhà, Dư Tô mới  với Phong Đình: “Không    gi/ết NPC   xảy  chuyện gì , lỡ như ông lão  ch/ết tối nay biến thành qu/ỷ  tìm  , thì   tiêu đời .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-125-1.html.]
 
Liệu  chuyện gì xảy    cô  thể khẳng định, dù  APP  thường xuyên cố ý xúi giục  chơi t/àn s/át lẫn , thậm chí đặt  quy tắc  gi/ết  chơi khác để đổi lấy cơ hội sinh tồn của , nên mặc dù  khi  thành nhiệm vụ sẽ giải quyết một vụ án thực tế, nhưng bản  nó   là một sự tồn tại chính nghĩa.
Trong đó gi/ết  chơi khác, hiện tại dường như  thấy ai  trừng phạt vì điều đó,  thì gi/ết NPC vô tội liệu   ?
Phong Đình : “Trong nhiệm vụ thứ mười ba của ,    gi/ết NPC.”
Nhiệm vụ thứ mười ba là nhiệm vụ tương đối đơn giản, vì đơn giản nên  đây Phong Đình chỉ  đến nhiệm vụ thứ mười hai, nhiệm vụ thứ mười ba   nhiều. Và trong nhiệm vụ đơn giản ,  xuất hiện một chút biến .
Nhiệm vụ vốn  khó, nhưng   một kẻ /ên cố ý hại những  chơi khác,  dùng thủ đoạn cứng rắn ép buộc NPC cung cấp manh mối,  đó trực tiếp gi/ết chế/t NPC đó. Điều  khiến những  chơi khác  thể lấy  manh mối nữa, chỉ  thể dựa  kinh nghiệm mà đoán để  nhiệm vụ.
Sau đó    giế/t thêm hai  chơi, khi   tay với Phong Đình thì  Phong Đình phản công gi/ết chế/t, nhưng trong nhiệm vụ,    NPC mà  giế/t tr/ả th/ù.
Đương nhiên, mỗi nhiệm vụ  thể khác ,   Lâm Khôn  gặp chuyện gì , Phong Đình cũng  .
 
editor: bemeobosua
 
Tuy nhiên,  khi Lâm Khôn  như , Dư Tô và Phong Đình chỉ cần đợi Mã Văn Tài  về.
Hai  giúp  một  công việc đồng ruộng, khi rảnh rỗi thì  chuyện về Phương Mẫn và Ngãi Tiêu.
Đối với những  như họ, đối đầu trực tiếp thực    gì  lo lắng cả.
Không chỉ thực lực của họ  đủ, mà tổ chức Sinh Tồn cũng  chắc  vì hai   mà  đối đầu với Dư Tô và đồng đội.
Ngay cả một con kiến nhỏ,  khi ch/ết còn cố gắng cắn đối phương một miếng, huống chi tổ chức của Dư Tô tuy  lớn, nhưng bây giờ cộng thêm bên Dương Quang, hai tổ chức liên minh , so với thực lực  đây cũng mạnh hơn  nhiều.
Lúc đó trong vụ việc Tào Linh họ còn  thể khiến đối phương mềm lòng, bây giờ càng   gì  sợ hãi.
 
Tuy nhiên, hai  Phương Mẫn và Ngãi Tiêu   đ/ê ti/ện.
Dư Tô  sợ đối đầu trực diện, chỉ sợ họ lén lút giở trò bẩn thỉu, ví dụ như  tay với   của cô.
Vì ,  khi  thành nhiệm vụ, việc đầu tiên cô   là đưa gia đình đến bên , cho đến khi  chuyện  giải quyết.
Đêm đó vẫn trôi qua  an , sáng sớm hôm , Dư Tô liền gọi Phong Đình cùng  đến nhà  mà Lâm Khôn đang ở trọ, kết quả  vặn thấy Lâm Khôn bước  từ trong phòng.
Anh   thấy hai , còn  với họ một cái.
Suy nghĩ kỹ , vận may của   thật sự  tệ, trong nhiệm vụ  gần như chỉ dựa  sự giúp đỡ của  khác mới sống sót đến bây giờ, và lúc     tay gi/ết NPC,   hề  trừng phạt gì.
Dư Tô và Phong Đình tiện đường  về phía nhà họ Mã, từ xa  thấy trong sân nhà họ  khá nhiều .