Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Tạm thời  cần, cảm ơn.” Phong Đình gác điện thoại,  với  : “Họ  trong sẽ tìm chỗ trốn,  thể đợi đến tối mới hành động.”
Vương Đại Long gãi đầu, : “Chúng  đông  hơn họ, họ  đây chắc chắn   để đối phó chúng , mà là nhắm  cô chú.”
Hai    đây  từng tìm bố  Dư Tô, bây giờ chắc chắn     Dư Tô đón về, và cũng dễ dàng đoán  Dư Tô sẽ  để bố  ở cùng một nhà với những  chơi khác.
Vậy nên đối phó dễ nhất, chính là cặp vợ chồng bình thường .
 
“Bất kể họ   gì,  đến thì  về  nữa .” Đường Cổ lộ  nụ  ranh mãnh của một lão cáo già,  dậy : 
“Đi thôi, theo kế hoạch của chúng  từ .”
Phong Đình, Bạch Thiên, Vương Đại Long, Đường Cổ, cộng thêm Dư Tô, năm   lượt  khỏi quán nước, lên một chiếc xe nhỏ  mấy nổi bật đỗ gần đó.
Vương Đại Long phụ trách lái xe, Bạch Thiên  ở ghế phụ lái, vẻ mặt mong đợi  đầu  chằm chằm Đường Cổ.
 
Đường Cổ nhướng mày, cúi đầu nhấn vài cái điện thoại,  đưa cho Bạch Thiên.
Trong tiếng “tút tút” chờ đợi, Bạch Thiên khẽ ho hai tiếng,   thấy trong điện thoại truyền đến tiếng “alo” của đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-127-4.html.]
Giọng    quen thuộc, chính là Phương Mẫn – giọng của Lưu Hạnh.
Bạch Thiên nghiêm mặt,   điện thoại:
 “Lưu Hạnh  , cảnh quan trong khu dân cư của chúng   ?”
 
editor: bemeobosua
 
Đầu dây bên  im lặng một chút,  vẻ  bất ngờ, lát  mới : “Anh là đồng bọn của hai  ?”
Bạch Thiên nghiêm túc đính chính: “Chúng  là đồng đội, những kẻ phạm pháp như các  mới gọi là đồng bọn.”
“…” 
Lưu Hạnh trầm giọng hỏi: “Các  đang ở ?”
Đường Cổ  khẽ một tiếng, ghé sát điện thoại, giọng điệu vô cùng ôn hòa  : “Ở nhà cô.”