[Lưu ý: Do  chơi Dư Tô và  chơi Phong Đình là đồng đội cùng  nhiệm vụ, để hệ thống ngăn chặn hành vi gian lận của hai bên,  quy định bổ sung: h/ung th/ủ thực sự   chủ động tiết lộ  phận của . Một khi hệ thống phát hiện hu/ng th/ủ cố ý tạo  sơ hở để gây nghi ngờ, thì h/ung th/ủ và đồng đội sẽ cùng  loại bỏ.]
Dư Tô  chằm chằm  đoạn cuối   lâu,  khỏi  khổ.
 
Hệ thống  quả thực  tinh vi, với quy tắc bổ sung , dù cô và Phong Đình  là đồng đội  thiết đến mấy thì cũng buộc  đối đầu với .
Nếu một trong hai  thất bại, thì  khi  ngoài chỉ cần dùng một tấm thẻ miễn ch/ết.  nếu cả hai đều  loại bỏ, thì sẽ lãng phí thêm một tấm thẻ nữa.
 
Hơn nữa, nếu cô  thể thắng trong nhiệm vụ , cô còn  thể nhận  phần thưởng đạo cụ  khi nhiệm vụ thành công. Nếu cô thất bại, loại đạo cụ mạnh mẽ đó sẽ  thể  .
Phong Đình là  cùng cô lập đội  đây, dù   thắng nhiệm vụ thì  ngoài cũng   phần thưởng nhiệm vụ.
 
Vì , tính toán thế nào thì cô tự  thắng vẫn  hơn.
Dư Tô cúi đầu đút điện thoại  túi,  con d/ao đặt  bồn rửa tay.
Trên lưỡi d/ao vẫn còn m/áu  rửa sạch. Đương nhiên, dù  rửa sạch thì thứ  tuyệt đối  thể giữ bên .
 
Chỉ cần  con d/ao , những  chơi khác sẽ nhanh chóng phát hiện cô là h/ung th/ủ.
Vậy nên bây giờ...  xử lý h/ung k/hí .
 
Dư Tô  chằm chằm  vết m/áu  con d/ao, suy nghĩ một lát  cầm con d/ao  khỏi nhà vệ sinh, nhẹ nhàng kéo cửa phòng  ngoài,  thẳng  bếp, mở chiếc tủ lạnh lớn và cắm con d/ao  một miếng thịt lợn.
Ngay khi cô sắp  trở  hành lang dẫn đến các phòng  hầu, ở khúc cua cô  thấy tiếng mở cửa  nhỏ từ phía đó.
 
Dư Tô giật , cẩn thận thò nhẹ đầu , chỉ dùng một mắt  về phía sâu trong hành lang.
Cô   thấy  nào, chỉ thấy lọn tóc xoăn cuối cùng biến mất  cửa phòng vệ sĩ.
Sau tiếng "cạch" khẽ, cánh cửa  đóng  từ bên trong.
 
Dư Tô  sững ,  tại chỗ đợi một lát  mới nhẹ nhàng  về phòng .
Cô thầm nghĩ,  khi cô ngủ,   thấy tiếng đóng mở cửa từ phòng vệ sĩ. Lúc đó chắc hẳn    rời khỏi phòng.
 
Người rời  đó,   thể   là vệ sĩ, chủ nhân của căn phòng.
Vậy thì nếu Liễu Hương  rời , tại  bây giờ giữa đêm  chạy về đó?
 
Khi trời hửng sáng, một tiếng la thất thanh đầy đau đớn từ  lầu truyền xuống.
Dư Tô lập tức bật dậy khỏi giường,   thấy ông quản gia cũ đau khổ gọi một tiếng: 
 
"Thưa ngài—"
Dư Tô nhanh chóng mặc quần áo,  giày. Trước khi  khỏi cửa, cô   thấy tiếng của những  chơi khác. Khi cô mở cửa , đầu bếp và   vườn  vặn  đến  cửa phòng cô.
 
Hai  đó  cô một cái, đầu bếp nghiêm trọng : "Trên lầu  lẽ  xảy  chuyện gì , chúng  mau lên xem!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-130-3.html.]
Dư Tô gật đầu. Đang định  thì thấy cửa phòng đối diện mở , Liễu Hương ngáp ngủ,  vệ sĩ ôm eo, cùng bước  khỏi phòng.
Lúc  Phong Đình ở phòng bên cạnh cũng  mở cửa . Liễu Hương nghiêng đầu, liếc mắt đưa tình với  .
 
Phong Đình liếc mắt một cái, lướt qua mặt Dư Tô  dừng ,  thẳng lên lầu.
Người  vườn theo sát phía , Dư Tô cũng lập tức  theo.
 
Phòng ngủ chính ở tầng hai, cửa mở toang, tiếng  than vô cùng đau đớn của ông quản gia cũ truyền  ngắt quãng từ bên trong. Khi các  chơi đến đó, họ thấy ông quản gia cũ đang gục xuống bên giường, hai tay chống đỡ cơ thể, run rẩy  chủ nhân  giường.
 
Người đầu tiên bước  cửa là quản gia mới Sư Văn,  vốn sống ở tầng hai –   và  phụ nữ trung niên bảo mẫu đều sống ở tầng hai.   đó họ  , chỉ  ở cửa đợi, cho đến khi sáu  chơi ở tầng  đến, Sư Văn mới bước  phòng .
Ông chủ,  còn sống ngày hôm qua, lúc   biến thành một cái x/ác lạnh lẽo.
Ông   ngửa  giường, chiếc chăn mỏng  lật sang một bên, chỉ che nửa  . Vết má/u lớn màu đen  n.g.ự.c cực kỳ nổi bật.
 
"Sao  thế ?" Người vệ sĩ trợn tròn mắt, vẻ mặt kinh ngạc : 
"Hôm qua ông    vẫn  ... Chắc chắn là  gi/ết  nửa đêm!"
Sư Văn tiến lên đỡ ông quản gia cũ đang gục  đất dậy, mặt nghiêm trọng : "Rõ ràng, nhiệm vụ của chúng  là tìm  h/ung th/ủ."
 
editor: bemeobosua
 
Ông quản gia cũ run rẩy    dìu về phía cửa phòng. Những  chơi khác đều tránh , để Sư Văn dìu ông   phòng ngủ của quản gia cũ bên cạnh.
Sau khi sắp xếp xong cho ông , tám  chơi tập trung trong phòng chủ nhân, vây quanh cái x/ác,  thành một vòng tròn quanh giường.
Lúc , điện thoại của   đồng loạt vang lên.
 
Dư Tô lấy điện thoại , thấy  màn hình xuất hiện một thông báo nhiệm vụ mới…
[Vụ án gi/ết   xảy , các  chơi hãy nhanh chóng tìm  hu/ng th/ủ thực sự, và  9 giờ tối nay, mỗi  hãy bỏ phiếu qua điện thoại của . Người chơi   phiếu cao nhất sẽ  loại khỏi trò chơi  đêm nay.]
 
Tin nhắn  giống hệt   điện thoại của  .
Ánh mắt của các  chơi rơi  màn hình điện thoại của , sắc mặt mỗi  đều  nghiêm trọng.
Một lát , đầu bếp là  đầu tiên lên tiếng: "Vậy thì nhiệm vụ là như  đó, đừng  ngây  nữa, mau tìm manh mối tìm h/ung th/ủ !"
Người phụ nữ trung niên đóng vai bảo mẫu  chằm chằm  cái x/ác : 
 
"Rõ ràng  ch/ết  nửa đêm hôm qua, cái   cần khám nghiệm t/ử th/i cũng đoán .  nửa đêm, chúng  đều ngủ trong phòng , hu/ng t/hủ   mà  tay gi/ết  , chúng  căn bản  thể phát hiện ... Có ai trong     thấy động tĩnh gì  nửa đêm ?"
"H/ung th/ủ  ngu đến mức đó ,    thể dễ dàng  phát hiện như  chứ?" Liễu Hương  một tiếng.
 
Sư Văn đẩy gọng kính, : "Vậy bây giờ, bước đầu tiên là kiểm tra th/i th/ể."
Liễu Hương   , chớp mắt, đưa tay nắm lấy cánh tay  :
 "Cái x/ác kinh khủng như ,   dám chạm . Anh Sư Văn  trai,   thật sự dám  kiểm tra ?"