131.
 
“Lượng m/áu từ v/ết thư/ơng   đúng, màu m/áu cũng  đúng.”
 Phong Đình  , ánh mắt lướt qua từng  chơi,  cúi đầu, dùng sức xé toạc bộ đồ ngủ  th/i th/ể.
 
Với tiếng xé toạc đó, phần   của ông chủ    lộ   mắt  .
Dư Tô lập tức phát hiện,  bụng ông   một vết bầm tím to bằng bàn tay!
 
Sắc mặt của những  chơi  đổi, tất cả ánh mắt đều đổ dồn  th/i th/ể, nhưng  ai lên tiếng.
Phong Đình  đầu  họ một cái, khẽ cúi  kiểm tra kỹ lưỡng t/hi th/ể.
 
Một lát ,  chỉ  cánh tay của ông chủ:
 “Ở đây   nhiều vết k/im ti/êm, một   đóng vảy lành , một  đang trong quá trình lành, và trong đó  một vết… trông như mới gây .”
 
Dư Tô bước tới,  cạnh t/hi th/ể,  cúi  xuống mới  rõ những dấu vết đó. Tổng cộng  bảy tám vết k/im t/iêm, đúng như Phong Đình ,  vết  đóng vảy lành, chỉ  một vết, xung quanh v/ết thư/ơng còn ửng đỏ, dường như mới xuất hiện  cơ thể   lâu.
 
Liễu Hương khẽ , đôi mắt  đầy ẩn ý  về phía Phong Đình, chậm rãi : 
 
“Nói đến vết k/im ti/êm,   trai,  phận của    là bác sĩ gia đình ? Tối qua,   ti/êm cho ông  một mũi… thuốc đ/ộc ch/ết  ?”
 
Phong Đình  hề  đầu ,  hiệu cho Dư Tô giúp đỡ, hai  cùng  lật th/i th/ể  phía .
 
Ngay khi th/i th/ể  lật , hai  họ là những   gần nhất, lập tức  thấy vết m/áu khô màu đỏ  mái tóc bạc phơ của ông chủ.
 
Dư Tô nghiêng đầu  Phong Đình,  liền đưa tay về phía cô.
Dư Tô hiểu ý, đưa con d/ao g/ăm cho .
 
Anh nhận lấy con d/ao g/ăm, dùng lưỡi da/o sắc bén nhẹ nhàng cạo  lớp tóc trắng ở phía  gáy ông chủ,  nhanh, một vết sẹo  lớp tóc  lộ .
 
V/ết thư/ơng   chảy nhiều m/áu, cũng  giống do vật cùn gây , ở giữa v/ết th/ương  một ít da đầu  tróc , m/áu tươi  đầu dường như chảy  vì điều .
 
Nếu vế/t thư/ơng như   ở bộ phận khác của cơ thể, thì khả năng cao nó chỉ là một v/ết thư/ơng ngoài da nhỏ.  nó   ở phía  gáy của ông chủ , bề ngoài trông  vẻ  đáng ngại, nhưng   thể gây xuất huyết nội sọ.
Vậy thì, nó cũng  thể là v/ết thư/ơng chí mạng.
 
Phong Đình  bắt đầu dùng d/ao gă/m cắt bộ đồ ngủ vẫn còn  cánh tay ông chủ, Dư Tô giúp đỡ nâng th/i th/ể lên một chút, để   thể dễ dàng cởi bỏ  bộ quần áo khỏi t/hi th/ể.
 
Và đúng lúc hai  đang  việc, Liễu Hương đột nhiên khẽ , như thể tùy tiện : 
“Hai  hợp tác ăn ý thật đấy, chẳng lẽ… vốn  quen    ?”
 
Dư Tô dừng động tác, nghiêng  nhường vị trí cạnh giường,  động tác mời cô:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-131-1.html.]
 “Hay là cô  ? Dù ,   một bên hưởng lợi thì chắc  tiện  móc  đang  việc chính đáng  nhỉ?”
 
Liễu Hương đôi mắt cong thành hình trăng khuyết: “Đừng giận mà,   t/hi th/ể dọa sợ nên   đùa để  dịu  khí thôi.”
Phong Đình   kéo bộ đồ ngủ khỏi  ông chủ, cúi xuống kiểm tra kỹ lưỡng phần lưng của ông .
 
Ngón tay  di chuyển từng chút một  làn da chảy xệ của ông chủ, vuốt phẳng những vùng da chùng nhão, cực kỳ tỉ mỉ, từng chút một kiểm tra  bộ phần lưng th/i th/ể, bao gồm cả gáy  một ít m/áu nhuộm đỏ.
Và,  cổ t/hi th/ể,  tìm thấy một vết k/im ti/êm khác.
 
Ngón trỏ thon dài chạm  vết k/im tiê/m,   Dư Tô một cái,  mới  thẳng dậy, trầm giọng :
 “Hiện tại các vế/t th/ương tìm thấy là những vết : vết da/o, vết ki/m tiê/m, vết bầm ở bụng, v/ết thư/ơng ở phía  gáy, và vết ki/m tiê/m nhỏ ở cổ.”
 
Trên t/hi th/ể   tổng cộng hai vết k/im tiê/m, một ở cánh tay, một ở cổ. Vết ki/m ti/êm ở cổ trông nhỏ hơn một chút so với vết ở cánh tay, nếu   kỹ thì    thể phát hiện .
 
Và chúng, chắc chắn là do những  khác  gây . Phong Đình  điều , vì vết k/im ti/êm ở cánh tay, đúng như Liễu Hương , là do , bác sĩ gia đình , gây .
Tám  chơi, rơi  im lặng trong chốc lát.
 
Lúc , biểu cảm của họ trông bình thường, nhưng tâm trạng  vô cùng phức tạp.
Dư Tô  chằm chằm  th/i th/ể đang  sấp, thầm thở phào một .
 
editor: bemeobosua
 
Nếu  đây những  chơi đều giống như cô khi nhận  kịch bản, cho rằng  là hu/ng th/ủ duy nhất và thật sự, thì  khi  thấy những v/ết thư/ơng  th/i th/ể , sẽ   ai còn nghĩ như  nữa.
Có lẽ Dư Tô là  cuối cùng nhận    nhất thiết là h/ung th/ủ.
 
Bởi vì chỉ  cô,  gây  v/ết thư/ơng chí mạng rõ ràng nhất  t/hi th/ể . Còn những  chơi khác   tay s/át h/ại ông chủ, ngay khi  thấy vết d/ao ở ngực, lẽ   lập tức hiểu rằng “hu/ng th/ủ  chỉ  một ”.
 
Dựa   lượng v/ết thư/ơng hiện tại, nếu vết bầm ở bụng cũng do một  nào đó gây  riêng biệt, thì tổng  vết thương   ông  là năm. Điều đó  nghĩa là, ít nhất  năm    tay với ông chủ .
 
 đây   là tất cả, những v/ết th/ương  thấy bên ngoài  nhất thiết đại diện cho tất cả, còn  thể… tồn tại một vật gây t/ử vo/ng nào đó bên trong cơ thể mà  chơi   thấy.
Sau một lúc im lặng, Sư Văn đẩy gọng kính, lên tiếng :
 
 “Vậy   thẳng nhé, nếu   đoán sai, dựa  tình hình hiện tại, mỗi  chơi đều  thể là hu/ng th/ủ.  điều chúng  cần tìm  là h/ung th/ủ thực sự  gây  đòn chí mạng cho ông chủ.”
 
Và , vấn đề  xuất hiện.
Trong kịch bản mà Dư Tô nhận , cô  thành công gi/ết ch/ết kẻ thù cũ , cô chính là h/ung th/ủ thực sự.
 
Vậy, cô  thực sự là hu/ng th/ủ ? Hay là mỗi  chơi đều nhận  kịch bản ghi rằng họ là hu/ng t/hủ?
Vậy thì ý nghĩa của việc cô nhận  lời dặn  giấu kín  phận h/ung th/ủ thật sự của  tối qua là gì?
Cuối cùng thì cô   là h/ung th/ủ ?