Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Còn hiện tại, ở đây   NPC.
Vậy, lẽ nào là  tìm  một k/ẻ th/ù nào đó trong  bốn  ư?
Tổng cộng chỉ  bốn , liệu  thật sự ẩn chứa k/ẻ th/ù trong đó ?
Dư Tô còn  nghĩ   manh mối nào, thì thấy đèn trong sảnh  nhấp nháy hai .
Lần , hai con q/uỷ nhỏ   dậy.
 
editor: bemeobosua
 
Vị trí của chúng cũng  di chuyển về phía   nhiều, lúc  đang bước những bước chân nhỏ bé,  xuống từ ba bậc thang ở cửa hành lang.
Dưới ánh sáng thoáng qua, Dư Tô  thấy ánh mắt oán độc và hung tợn của chúng.
Tiếng trẻ sơ sinh   lớn hơn, lớn đến nỗi như  mấy chiếc loa lớn đang phát cùng một bản nhạc đinh tai nhức óc từ bốn phương tám hướng.
"Chạy, chạy ?" Người đàn ông đầu đinh lùi  hai bước,  dán chặt  tường.
Khoảng ba giây , tiếng  dần nhỏ , nhưng theo  đó,  là nhiều tiếng  hơn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-140-4.html.]
 
Ban đầu chỉ  hai tiếng liên tục vang vọng, giờ thì biến thành vô  tiếng,  thể đếm xuể!
Lòng Dư Tô chùng xuống,  định  gì đó, thì đột nhiên cảm thấy  thứ gì đó... ôm lấy bắp chân .
Thứ đó men theo chân cô, nhẹ nhàng kéo quần cô, từng chút một, từng chút một leo lên .
Cô khó khăn nuốt nước bọt, khi nhịp tim dần tăng nhanh, cô dậm mạnh chân một cái, cúi  dùng sức đ/ập mạnh  vị trí cảm nhận .
Lòng bàn tay rõ ràng chạm  thứ gì đó dính nhớt ẩm ướt, và thứ đó cũng  cô đ/ánh văng , còn phát  một tiếng rơi nhẹ nhàng.
Ngay  đó, tiếng trẻ sơ sinh  đột ngột lớn vút lên,   im bặt.
 
Đã quen với tiếng   ngừng nghỉ, lúc  tiếng động đột ngột biến mất, ngược  khiến  chơi cảm thấy bất an sâu sắc hơn.
Dư Tô  thấy tiếng thở dốc nặng nề từ  phụ nữ trung niên bên cạnh, nhưng tất cả   đều   gì.
Cô nghĩ một lát, mở miệng : "Những thứ  chắc là..."
Vừa  đến đây, một tràng  khanh khách đột nhiên vang lên từ  đầu, cắt ngang lời cô.