152.
 
Bên ngoài cổng đội hình sự,  một cô gái nhỏ nhắn  đó.
Cô  mãi,   cũng chẳng rời . Khi   bên trong chú ý  hỏi, cô cũng   gì, chỉ lắc đầu im lặng.
Cho đến khi nữ cảnh sát  bước .
Cô  mặc bộ cảnh phục  vặn, trông  xinh , dáng vẻ  dũng, oai phong. Vừa   mặt Dư Tô, khí thế  đủ áp đảo một  lớn.
Cô   đến  mặt Dư Tô, mỉm , giọng điệu hòa nhã hỏi:
 "Cô là cô gái hôm  đến  ? Lần  cũng đến tìm đội trưởng Dao ?"
Dư Tô  cô , gật đầu.
 
Nụ   mặt cô   đổi, toát lên sự tự tin mạnh mẽ, : 
"Cô đừng hiểu lầm nhé, là bây giờ     ở đây, chứ  thì   từ sớm .    với cô,  là cô  trong  đợi ,  nửa tiếng nữa là   về ."
Ngay cả lý do Dư Tô đến, cô  cũng  hỏi.
Dư Tô  khỏi thầm nghĩ, nếu đây thật sự là thế giới thực,  thua xa cô  .
Thấy Dư Tô  nhúc nhích, nữ cảnh sát chìa tay : "Hay là chúng  chính thức  quen một chút,  là Nghiêm Duệ."
 
Dư Tô cúi đầu ,  đưa tay bắt lấy tay cô , mỉm  nhẹ, :
 " chỉ  một vấn đề  hỏi vị cảnh sát , hỏi xong là ,   ý gì khác."
Cảm giác  thật khó chịu.
Cứ như  là kẻ thứ ba mặt dày  chen  giữa một cặp đôi, mà   còn chẳng thèm để mắt đến.
Vấn đề là… Phong Đình rõ ràng là của cô mà.
"Không  ," Nghiêm Duệ bật , "Đi thôi,  trong uống cốc nước, đợi từ từ."
Dư Tô vẫn lắc đầu: "Không ,  đợi lát nữa hỏi   một chuyện  ."
 
Nghiêm Duệ nhướng mày,  ép nữa. Cô  bất lực : "Vậy  , nếu cô  mệt thì cứ qua đây nhé,    đây."
Dư Tô  lời cảm ơn, vẫn  dựa  tường rào bên ngoài cổng, lặng lẽ chờ đợi.
 nửa tiếng , Phong Đình  về.
Chân cô   cứng, dựa  góc tường  xổm xuống.
Nghiêm Duệ   một  nữa, áy náy : "Xin , đội trưởng Dao gặp chút chuyện bên ngoài,  chậm trễ,  lẽ  nửa tiếng nữa."
 
Dư Tô gật đầu,   gì. Cho dù đợi bao lâu, cô cũng  đợi.
Nửa tiếng,   nửa tiếng, cô khi  khi , cứ thế đợi.
Đến hơn ba giờ chiều, Nghiêm Duệ   một  nữa,  với cô: 
"Bên đội trưởng Dao  tình huống đột xuất, e là  muộn mới về, hôm nay cô còn  ăn trưa  ? Hay là cô  ăn cơm  , mai đến cũng ."
Dư Tô  một cái, lắc đầu : "Không ,  đợi thêm chút nữa."
Cô tiếp tục đợi, đợi cho đến khi   trong đội hình sự  lượt tan ca về, cũng  đợi  Phong Đình.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-152-1.html.]
Cho đến khi một  đàn ông trung niên  khuyên cô về, cô mới từ lời ông   , Phong Đình hôm nay nghỉ phép, căn bản   .
Ông  còn : "Cô bé ngốc , Nghiêm Duệ chẳng     với cháu mấy   ,  cháu  tin chứ?"
Dư Tô   gì, chỉ hỏi ông  cách liên lạc với Phong Đình.
Ông   chút khó xử, cuối cùng cũng vì thấy Dư Tô  đợi cả ngày trời, nên đồng ý gọi điện, để Dư Tô dùng điện thoại của ông   chuyện với Phong Đình.
Dù là như  cũng , Dư Tô cảm kích cảm ơn mấy , khi nhận điện thoại từ tay ông , mắt lướt qua màn hình, nhẩm  nhẩm  dãy  đó mấy .
 
Khi điện thoại  nối máy, giọng  quen thuộc của Phong Đình truyền đến.
Dư Tô hít một , nén  những cảm giác khó chịu trong lòng, khẽ : "Cảnh sát Dao, xin chào."
Bên  điện thoại im lặng một chút,    mới : "Cô là ai?"
" là  hôm  đến, còn gọi nhầm tên ." Dư Tô :
 "Cái đó  quan trọng, bây giờ  đến tìm  vì  một vấn đề cần  trả lời giúp."
"Chúng  dường như  quen  nhỉ."
 Giọng     chỉ xa cách, thậm chí còn   chút khó chịu.
Dư Tô  thể hiểu,  từ vị trí của   mà ,   tự dưng  một miếng cao dán chó mực vô cớ dính lấy,  gỡ  cũng  .
 
 cô cũng  còn cách nào, dù  ghét bỏ, cô cũng  tiếp tục .
Cô  mặt  cảnh sát trung niên , dùng điện thoại của ông ,  với Phong Đình ở đầu dây bên :
 "  hỏi  là, nếu  một   dịch chuyển   gian khác, và những  ở đây  với cô …"
Người đàn ông trung niên bên cạnh ban đầu tò mò  cô, dần dần, trong ánh mắt đó thêm vài phần ngạc nhiên và cảnh giác, giống như đang  một bện/h nh/ân t/âm th/ần bất cứ lúc nào cũng  thể phát bệnh.
Dư Tô , Phong Đình ở đầu dây bên   lẽ còn nghĩ cô là một kẻ th/ần ki/nh hơn.
Đợi cô  xong, bên  điện thoại quả nhiên im lặng  lâu.
 
editor: bemeobosua
 
Rồi   hỏi: "Cô tìm  chỉ để hỏi những câu hỏi vô lý như  ?"
Dư Tô : "Chứ còn gì nữa,  nghĩ   theo đuổi  ?"
Bên  điện thoại ho khan một tiếng,  mới truyền đến một câu: "Vậy thì, vấn đề kỳ lạ như , tại  cô  đến hỏi ?"
Dư Tô chỉ : "Tóm , chỉ cần  trả lời ,  sẽ  tìm  nữa."
"Được , để  nghĩ xem." Anh  nghĩ một lúc,  mở miệng : 
"Nếu ở thế giới giả   thể gi/ết  để rời ,  thì ở thế giới giả mới  đương nhiên cũng  thể. Tiền đề là, nhân vật chính  xác định thế giới đó là giả mới  thể hành động, nếu , gi/ết  là phạm pháp đấy."
Dư Tô  một tiếng, hỏi: "Chỉ  thôi , còn gì nữa ?"
 
"Ừm,"   nghĩ nghĩ,   thêm: 
"Còn nữa, nhân vật chính  thể t/ự s/át. Còn lý do, cô tự  nghĩ  chắc . Thôi nhé,  hẹn bạn gái  xem phim, sắp đến giờ , tạm biệt."
Câu  thừa thãi cuối cùng , rõ ràng là ám chỉ Dư Tô đừng nghĩ cách kỳ quặc nào để tiếp cận   nữa.
Dư Tô  tiếng tút tút từ điện thoại, khẽ mỉm .
Mặc dù "bạn gái"    là cô, nhưng nếu Phong Đình thật sự gặp tình huống ,  lẽ cũng sẽ  như , điều  thật .