Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tại … nhiệm vụ ch/ết ti/ệt , tại  vẫn  kết thúc?!
Dư Tô nhắm chặt mắt, nhưng nước mắt  từ khóe mắt từ từ chảy , thấm  tóc.
Và chính giọt nước mắt của cô  khiến  phụ nữ đang    cô nức nở nhận  cô  tỉnh.
Mẹ Dư lập tức  thẳng dậy, đỡ lấy hai vai Dư Tô, lo lắng hỏi: "Tiểu Ngư, con tỉnh  ?"
Dư Tô   mở mắt, nhưng cô   thể  tỉnh.
 
Cô mở mắt ,  thấy  Dư vươn tay lau  nước mắt  mặt cô,   : "Tỉnh  là , tỉnh  là !"
Tốt ? Chỗ nào  chứ?
Bố Dư cũng  đến bên giường,   cô, mở miệng  nhỏ:
 "Không  chuyện gì chứ? Bác sĩ  con  thiếu m/áu, đợi chúng  về nhà, để  con  nhiều món ngon, bồi bổ cho con thật ."
Phía  bố Dư, một bóng dáng gầy gò chậm rãi  đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-161-3.html.]
Cô  còn   đến gần,  Dư   đầu , với vẻ th/ù địc/h :
 "Cô còn  mau ? Cô  đến, lỡ con gái   ngất  thì ? Con bé    thấy cô,   cô đừng xuất hiện nữa!"
 
Cơ thể  phụ nữ rụt ,  Dư Tô từ xa, vươn tay lau  nước mắt  má, gượng  : 
"Được,  ,   ngay… Tiểu An, ,  xin  con,    sẽ  xuất hiện  mặt con nữa, con  một cặp bố  , con  sống thật …"
Cô   ,  lùi về phía cửa, trong ánh mắt đầy vẻ ân hận và tội .
Dư Tô   phụ nữ  khuôn mặt giống    khỏi cửa,     biến mất ở góc hành lang.
Cô chớp mắt, ép  nuốt nước mắt  trong, hít một  thật sâu,  dậy khỏi giường, vươn tay giật k/im truyền dịch , : 
"Bố, , chúng  về thôi."
Sau khi rút k/im truyền dịch một cách thô bạo như , cô thậm chí còn  nhíu mày. Hành động  khiến hai vợ chồng sững sờ.
  khi  , họ   thêm gì, chỉ im lặng  theo Dư Tô  khỏi phòng bệnh.