162.
 
Dư Tô trở về nhà, liền  thẳng  phòng ,  phịch xuống giường.
Bố  Dư  lẽ nghĩ rằng cô gặp  ruột nên tâm trạng  , nên  ai đến  phiền cô.
 tâm trạng Dư Tô  , rõ ràng   vì lý do đó.
Cô   giường, đôi mắt vô hồn  chằm chằm  những hoa văn  trần nhà, đầu óc trống rỗng  lâu.
Nhiệm vụ   ép cô phát /ên ? Không… APP thực   cố ý cho  chơi một con đường sống.
 
Bởi vì thế giới  đó, quá chân thật.
Sau khi cô bước  thế giới đó,  thứ đều  bình thường, đồng đội   gì bất thường, môi trường xung quanh giống hệt như thế giới thực.
Nếu APP  cho cô phần thưởng như   nhiệm vụ "thứ mười lăm",  lẽ cô sẽ mất nhiều thời gian hơn mới phát hiện  thế giới đó  vấn đề. Thậm chí…  thể  bao giờ phát hiện .
Dư Tô nheo mắt , thầm nghĩ,      chơi nào đó khi nhận  hòn đá đó,   tin  mô tả của đạo cụ, mà chọn ở  thế giới đó ?
 
Đây là một trong những lý do khiến tỷ lệ thất bại của  chơi cao chăng?
Tuy nhiên,  khi rời khỏi thế giới đó, cô   về thế giới thực, mà   về một trong những thế giới giả trong nhiệm vụ. Điều    khả năng đại diện cho thế giới  mới là điểm cuối.
Chỉ khi thoát khỏi thế giới  thành công, cô mới  thể  về.
Không thể tuyệt vọng và suy sụp nữa, cô cũng  hề cô đơn và bất lực như .
Trong thế giới , mặc dù   đều  còn nhận  cô, nhưng họ vẫn ở đó! Giống như những  đồng đội đang đợi cô thoát  ngoài, mặc dù  ở bên cạnh, nhưng họ luôn chờ đợi cô thành công thoát  và gặp mặt họ!
 
Dù khó khăn đến , cô cũng  thành công.
Dư Tô khẽ cắn môi, hít vài  thật sâu, cố gắng kìm nén những suy nghĩ hỗn loạn trong lòng, tập trung    những manh mối  nhận  từ thế giới  lúc đó.
Cô vẫn nhớ, Vương Đại Long, ca sĩ lang thang ở đây,   với cô rằng theo quy tắc nhiệm vụ,   t/ự s/át cũng   chờ đến khi già mà ch/ết.
Và  đó ban ngày , manh mối cần   ngược .
Hồ Miêu thì ,   đang  thật,   đang  dối.
 
Phong Đình ,  thể giế/t  khác hoặc tự  ch/ết.
Gợi ý của Đường Cổ và Hồng Hoa, trong mắt Dư Tô lúc đó, là an  và đáng tin cậy nhất. Họ ,  tìm  những điểm khác biệt giữa thế giới giả và thế giới thật.
 mà… Dư Tô   theo lời họ , cô cũng  tìm thấy những điểm khác biệt.
Tuy nhiên,   ruột lẽ   nên tồn tại trong thế giới thực  sống sờ sờ ở thế giới . Một điểm khác biệt rõ ràng như ,   giúp cô  thành nhiệm vụ!
Vậy thì, manh mối của Đường Cổ và Hồng Hoa, là giả.
Vậy… chỉ còn  hai gợi ý   khác  của Vương Đại Long và Phong Đình.
Khả năng gi/ết  khác là  nhỏ, nếu dễ như , nhiệm vụ  sẽ   nhiều  thất bại như . Vậy loại trừ điểm đó, chỉ còn …
 
Cô  nên c/hết ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-162-1.html.]
Trước đó cô  từng nghĩ, khi  bước  phòng khám qu/ỷ sơ sinh của nhiệm vụ thứ mười bốn, quy tắc "sống sót" nhận  cũng  thể là một cái bẫy mà nhiệm vụ  đào sẵn cho cô.
Những thế giới khác đều là giả, một quy tắc  đưa  trong nhiệm vụ đương nhiên cũng   thể là giả.
Lúc đó Dư Tô  dám vội vàng kết luận, là vì vẫn  tìm  Đường Cổ và những  khác, và cũng tin rằng  lẽ còn  cách khác để thử.
 
 bây giờ… cô  thử .
Cô  thử theo cách của Đường Cổ, kết quả   đưa  một thế giới giả lập chân thật hơn, nếu   do nhiệm vụ đưa  gợi ý, cô còn   sẽ lãng phí bao lâu thời gian mới  thể thoát  khỏi đó!
Nếu cô  cam lòng, tiếp tục  tìm những điểm khác biệt khác, liệu   bước  những thế giới chân thật hơn, lặp  các bước  đó ?
Và ngoài cách  , chỉ còn  việc t/ự sá/t.
 
Gợi ý của Vương Đại Long thực    manh mối cụ thể,  chỉ    t/ự s/át cũng   sống mãi, vì cuối cùng vẫn sẽ c/hết.
      thế nào để  thành nhiệm vụ.
Gợi ý của Phong Đình…  rõ ràng là nên để cô c/hết.
Quy tắc nhiệm vụ  đây là "sống sót", điều  khiến  chơi dù trải qua điều gì cũng  dám dễ dàng thử dùng cách t/ự s/át để thoát khỏi nhiệm vụ.
Nếu đây là một cái bẫy lớn thì ? Giả sử   quy tắc ,  lẽ  nhiều  chơi  sớm nghĩ đến việc  thành nhiệm vụ bằng cái chế/t…
 
Sự tồn tại của quy tắc   lừ/a tất cả  chơi, cho dù  ai nghĩ rằng nó  thể là giả, cũng tuyệt đối  dám dùng mạng sống của   thử.
Thế nên… chỉ  thể hết   đến  khác luân hồi trong những thế giới giả , cuối cùng ch/ết một cách tự nhiên trong thế giới giả.
Còn việc  chơi tự  chọn cái ch/ết, và ch/ết tự nhiên, ch/ết vì bệnh tật, hoặc ch/ết vì /i n/ạn, thực  bản chất đều  giống .
 
editor: bemeobosua
 
Khi phương pháp của Đường Cổ  x/ác nhận là  hiệu quả, lựa chọn t/ự s/át, dường như là cách duy nhất.
Dư Tô dùng sức cắn môi,  dậy từ  giường,  đầu,  chằm chằm  cửa sổ sáng sủa trong phòng.
Nhà cô ở tầng mười một,   lan can bảo vệ, nhảy từ đây xuống chắc chắn sẽ ch/ết.
Cô từ từ xuống giường, từng bước  đến bên cửa sổ, mở cửa , thò đầu  ngoài  xuống.
 
Dưới lầu là một con đường lát đá cứng rắn trong khu dân cư, lúc  là  ba giờ chiều,     qua, chỉ  lác đác hai ba   bộ chậm rãi ở phía xa.
Dư Tô  một lúc, cảm thấy  chóng mặt.
Độ cao như ,    nhảy là dám nhảy.
Cô   ý  c/hết, cũng  dám đảm bảo  khi t/ự s/át thì  thể  thành nhiệm vụ một cách thuận lợi.
Trước đó trong thế giới chân thật nhất ,  khi nhận  gợi ý từ hòn đá đạo cụ, cô   do dự quá nhiều,  nhanh  đưa  quyết định.
Bởi vì cô x/ác định, chỉ cần thế giới đó là giả, cô  rời  càng sớm càng . Bất kể nó trông  vẻ chân thật đến , cũng bất kể sống trong đó  hạnh phúc đến mức nào.
 tình hình bây giờ khác với ,   manh mối bày   mắt cô là,  thành nhiệm vụ bằng cách t/ự s/át.