Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Họ bàn bạc một lúc, cuối cùng quyết định giấu đồ  bồn chứa nước trong phòng tắm của căn phòng bên cạnh.
Trong bồn nước  nước, đồ   bọc vài lớp quần áo nên khi bỏ  mùi cũng giảm  đáng kể.
Sở dĩ họ dám giấu ở nơi  là vì căn phòng tắm ,  bình thường  ít khi ,  sàn nhà khắp nơi là những thứ màu vàng như phân, tuy  khô  nhưng cảm giác ghê tởm  thể vì thế mà giảm .
 
Đáng sợ nhất là ở đây cứ như  hai    bôi phân  chiến đấu kịch liệt một trận ,  bộ phòng tắm,  sàn và tường   cũng thấy những bãi phân khô lớn nhỏ.
Khi Đường Cổ  đầu  thấy  buổi sáng  lập tức lùi ,    bước  tìm kiếm manh mối nào.
Bạch Thiên thì quấn kín  từ đầu đến chân bằng quần áo,  Đường Cổ đẩy mạnh .
 
editor: bemeobosua
 
Đường Cổ còn đưa  một chiếc ghế, để    lên mở bồn nước phía .
Bạch Thiên   ghế, cắn răng nhét đám nội tạng đó  bồn nước, liền  Đường Cổ nhắc: 
"Đừng đậy nắp , đổ thêm chút nước lên bồn, ghế cũng đừng lấy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-165-4.html.]
Bạch Thiên  đầu     chút biểu cảm, Đường Cổ lập tức cảm thấy một luồng s/át k/hí lạnh lẽo.
Đợi Bạch Thiên  xong những việc đó,     cởi quần áo, Đường Cổ   đến chỗ cách   ít nhất ba mét, mở lời: 
"Nếu   khác đến, chúng  cứ    tìm , những  khác chắc  đến mức đ/iên c/uồng đến mức  đó tìm nữa ."
Bạch Thiên: "Đi/ên cu/ồng?"
 
"Khụ,  đến đây, căn phòng tắm  cũng  chút vấn đề."
Đường Cổ chuyển chủ đề,  một cách nghiêm túc: 
"Người bình thường    thể biến phòng tắm thành  thế ?  đoán, đây từng là một trong những địa điểm mà n/ạn nh/ân  h/ành h/ạ. Cách h/ành h/ạ...   thể là ép nạn nhân ăn thứ ."
"Ồ." Bạch Thiên lạnh lùng : "Ý  là, đây cũng là một trong những thứ mà hồ/n m/a sẽ sợ, cần thu thập một ít để dùng  buổi tối?"
Đường Cổ: "...Không cần thiết ."
Bạch Thiên nheo mắt: " thấy cần thiết đấy,  nãy là  , giờ đến lượt  ."
Đường Cổ  hai tiếng, sải bước     ngoài: "Đi thôi, đừng lãng phí thời gian, mau  tìm những thứ khác ."