Người đàn ông nốt ruồi đen cũng bước , phản ứng của    dữ dội như , nhưng vẻ mặt cũng    cho lắm.
Đường Cổ nhướng mày, : "Cái đó ,  còn đích   kiểm tra bồn nước nữa cơ, hai  chỉ  một cái    ?"
Bạch Thiên lạnh lùng liếc  , Đường Cổ mặt  đổi sắc   .
"Anh  còn đích   kiểm tra?" 
Khi  đàn ông nốt ruồi đen hỏi câu ,    kìm  lộ  vẻ ngưỡng mộ.
 
Đường Cổ nhàn nhạt : "Biết là trong đó   gì thì     , quả thật  buồn nôn."
Bạch Thiên: "Hề hề."
Người đàn ông nốt ruồi đen giơ ngón cái lên, : 
"Anh đỉnh thật đấy. Tuy   thấy nhiều th/i th/ể, gặp  ít m/a q/uỷ, nhưng cảnh tượng ...  cảm thấy còn đáng sợ hơn cả x/ác ch/ết nhiều!"
Người phụ nữ hít sâu một ,  đầu   trong phòng một  nữa,  do dự một chút  : 
"Đã kiểm tra  thì chúng    nữa. Đi thôi,  kiểm tra các phòng khác."
 
"Thật sự   nữa ?" Đường Cổ dựa  khung cửa  : 
"Biết  trong đó thật sự giấu đồ gì đó thì , vẫn nên  xem thử thì  hơn chứ?"
Người phụ nữ liếc  : "Anh    ,  trong đó chắc chắn sẽ   gì."
Cô  kéo đồng đội một cái,  thẳng  căn phòng đối diện.
Đường Cổ nghiêng đầu  Bạch Thiên, nhếch môi : "Được , chúng  cũng tiếp tục ."
Trong  thời gian  đó, Bạch Thiên tìm thấy một chai dầu ăn  dùng một ít ở bức tường cạnh bếp lò, còn Đường Cổ thì   thu hoạch gì.
 
Chai dầu ăn vẫn để nguyên tại chỗ, Bạch Thiên chỉ  thấy nó, thậm chí còn  chạm ,  chai bám một lớp bụi dày, nếu động  sẽ   khác phát hiện.
Và thứ    thể mang theo bên , nếu   khác sẽ lập tức nhận   vấn đề. Dù ,    thể nào cầm dầu chuẩn  xào rau ăn ở đây .
Hai  liền  thẳng xuống tầng bốn. Người phụ nữ thấy họ  nhanh như , sự nghi ngờ của cô  đối với Đường Cổ giảm bớt,  nhanh liền  theo xuống lầu.
Lúc ,  đàn ông mặc đồ thể thao và đồng đội nhân viên văn phòng của    đang tìm kiếm manh mối ở tầng bốn.
 
Họ dường như vẫn  nghĩ đến khả năng mà Đường Cổ  nghĩ tới, nên dù  lục soát, họ cũng  nhặt bất cứ thứ gì lên.
Đường Cổ và Bạch Thiên vẫn chia  hành động, mỗi  một phòng cẩn thận kiểm tra một lượt.
Trong căn phòng thứ hai, Đường Cổ  thấy một chiếc nồi nhôm cũ kỹ bám đầy bụi.
Chỉ một chiếc nồi thì thực    vấn đề gì, nhưng nếu kết hợp với những nội tạng   nấu chín mà họ phát hiện  buổi sáng, thì  khỏi khiến   suy nghĩ nhiều hơn.
 
Thứ  cũng  tiện mang theo ,   cũng giống Bạch Thiên, chỉ liếc  thêm một cái,  lặng lẽ  tìm chỗ khác.
Bạch Thiên tìm thấy một ít k/im chỉ trong ngăn kéo đầu giường phòng ngủ ở căn phòng thứ ba, suy nghĩ một chút  cất chúng .
Những vật nhỏ như thế  mang theo  thì cũng  , thường sẽ  quá gây chú ý.
Vì  tìm kiếm một lượt  buổi sáng, nên họ  tốn nhiều thời gian để tìm xong tầng bốn. Hai   khỏi căn phòng cuối cùng, liền cùng   xuống tầng ba.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-166-2.html.]
Trên tầng ba,  đàn ông trung niên và đồng đội của   cũng  mới bắt đầu tìm kiếm.
Đường Cổ  ở hành lang  hai  đó một chút,  với Bạch Thiên: "Họ ở đây, chúng  cứ xuống tầng một tìm ."
Người đàn ông trung niên  đầu   ,  : 
"Chúng   tìm từ tầng hai lên, tầng một là nhóm của  đàn ông mặc đồ thể thao đó tìm."
"Thì  là ." Đường Cổ đáp  bằng một nụ , cầm thanh sắt  xuống lầu.
 
Tầng một tối tăm hơn nhiều so với các tầng , hành lang chất đống đồ lặt vặt còn nhiều hơn cả một bãi rác mini.
Vừa  đến góc cầu thang, hai   ngửi thấy mùi rác thải thoang thoảng.
Dưới cầu thang là một cánh cửa sắt đôi lớn, nhưng lúc  đang đóng chặt. Bạch Thiên thử một chút, đúng như dự đoán là  mở .
Còn đầu bên  hành lang, vì chất quá nhiều đồ lặt vặt, thậm chí cả hai căn phòng trong cùng cũng  chặn lối .
 
Tuy nhiên, những  chơi xuống   dọn  một lối ,    thành vấn đề.
Hai  liền  về phía đó ,  nhanh  thấy một con ch.ó hoang  c/hết từ lâu  cạnh đống rác.
Đây là một con ch.ó  gầy gò,  nghiêng  mặt đất, từ bên ngoài  thể    nguyên nhân cái ch/ết.
Và  cơ thể nó  xuất hiện tình trạng ph/ân h/ủy, đồng thời tỏa  một mùi h/ôi th/ối thoang thoảng.
Hai   cạnh nó một lúc, Bạch Thiên mở lời hỏi: "Khi nào thì  tay?"
 
Đường Cổ suy nghĩ một chút, : "Tối nay xem tình hình ,  lẽ là tối nay, hoặc  lẽ là ngày mai sẽ thử xem. Nếu bây giờ mà m/ổ bụng nó, những  khác sẽ nhanh chóng nghi ngờ mục đích của chúng ."
Bạch Thiên gật đầu, bước  về phía căn phòng trong cùng   dọn trống.
Đường Cổ thì  sang căn phòng bên , hai   chậm trễ, cẩn thận nhưng nhanh chóng kiểm tra một lượt.
Trong căn phòng giữa, Đường Cổ tìm thấy một chai nhựa Coca-Cola kiểu cũ.
Cái chai rỗng, vỏ ngoài cũng   bóc , vứt trong một góc phòng, giống như một món rác vô dụng.
   chú ý, cái chai  dấu hiệu  bóp méo một chút, và nắp chai rơi ở  bàn phía đầu .
Thế là   nhặt cái chai lên xem xét kỹ,  ngay lập tức ghê tởm mà vứt cái chai .
Từ cái chai , tỏa  một mùi khai thoang thoảng.
 
editor: bemeobosua
 
Bạch Thiên  thấy tiếng động, ở phòng đối diện hỏi một tiếng: "Sao ?"
Đường Cổ liếc  chai nhựa, nheo mắt  , lớn tiếng : " tìm thấy một thứ , đưa cho  dùng để tự vệ,  mau qua đây !"
Một lát , Bạch Thiên mặt  biểu cảm đặt chiếc rìu lên cổ Đường Cổ.
Cuối cùng chiếc chai nhựa  vặn nắp , bỏ  chiếc túi đơn giản buộc ở thắt lưng của Đường Cổ.
Đường Cổ cúi đầu  chiếc túi vải  phồng lên   từ quần áo, mở lời: "Cậu ít tuổi hơn ,  nhường ."
Bạch Thiên: "Ồ."
Họ tìm xong các căn phòng ở tầng một,  tìm thấy thêm thứ gì khác, nhưng   thấy vật phẩm đáng ngờ trong đống đồ lặt vặt ở hành lang tầng một.