Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Dư Tô thầm nghĩ,  một   đàn ông, nếu  về sống ở nhà vợ,  gặp  một gia đình vợ quá mạnh mẽ,  thể sẽ thấy  mất  vị thế trong gia đình, lâu dần tâm lý  vặn vẹo,  dễ phát sinh bạo lực gia đình.
 
Cô từng xem một chương trình pháp luật,  về một gã con rể s/át h/ại cả nhà vợ, đến con ruột của  cũng  tha.
Cả hai tiếp tục tìm kiếm thêm một lúc, nhưng  phát hiện  manh mối nào hữu ích.
 
Vương Tam ngáp một cái lười nhác, :
“Đi thôi, xuống bếp.”
Dư Tô theo   ,  xuống cầu thang  cảnh giác cao độ, đề phòng gã á/c q/uỷ vác d/ao  đột ngột xuất hiện ch/ém .
 
May mắn là từ lúc rời phòng đến tận cửa bếp,   gì bất thường xảy .
Khi đến  cửa bếp, Vương Tam vặn nhẹ tay nắm, từ từ đẩy cửa . Đợi vài giây ,  mới  mò bật công tắc đèn.
 
“Tách!”, đèn bật sáng, cả căn bếp lập tức sáng bừng lên trong ánh sáng trắng.
Thế nhưng cảnh tượng  mắt khiến Dư Tô ngây  sững .
Cô sững sờ buột miệng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-4-4.html.]
“Không đúng… Sao căn bếp    khác với ban ngày ?”
Lời còn  dứt, đèn trong bếp bất ngờ vụt tắt.
Dư Tô lập tức chui   lưng Vương Tam, hạ giọng thì thầm:
 
“Bố trí trong bếp... cả cách sắp xếp, kiểu dáng... đều  giống ban sáng một chút nào!”
 
Vừa  cô  rõ, căn bếp lúc   cũ kỹ, bố cục và đồ đạc   khác với lúc họ kiểm tra ban ngày, thậm chí còn  một cái nồi gang khổng lồ đặt  bếp.
 
Chuyện gì thế ?
Ngay lúc Dư Tô còn đang ngơ ngác, đèn trong bếp bắt đầu chập chờn, lúc sáng lúc tối.
Cô thu  dòng suy nghĩ, ngẩng đầu  về phía , và ngay khi ánh đèn lóe sáng, một cảnh tượng hãi hùng đập thẳng  mắt cô:
 
Một th/i th/ể treo lơ lửng giữa  trung, rõ ràng hiện  trong khoảnh khắc đèn sáng, nhưng ngay khi ánh sáng tắt,  biến mất  dấu vết, như  từng tồn tại.