41. Dám gi/ết  thật !  
 
Dưới ánh mắt đầy thông cảm của  ,   râu ria nhận  câu hỏi lựa chọn của ngày hôm nay.
 
Đồng đội  mới  sẽ đoàn kết một lòng đang ở ngay bên cạnh, kẻ thù chỉ  một gã đàn ông hèn hạ và một  phụ nữ béo ú. Lúc , là một  đàn ông, bạn sẽ chọn thế nào?
 
a. Đứng lên phản kháng, dẫn đầu tấn công kẻ thù và trốn thoát khỏi tiệm  tóc. 
b. Lấy lý do "đến tháng sớm" để từ chối tiếp khách. 
c. Ngoan ngoãn  theo đối phương, tiếp đãi vị khách  bằng những phương pháp khác ngoài cơ thể.
Thời gian suy nghĩ 15 giây, 15, 14, 13…
 
“…” 
 
Anh  râu ria thoáng sững sờ. Những lựa chọn , hình như chỉ  lựa chọn cuối cùng là  thể đảm bảo an ? , chẳng lẽ  bắt một gã đàn ông thẳng thắn như   chọn cái ?!
 
Không, cho dù là phụ nữ cũng  đời nào chịu chọn cái !
 
Trong lúc   đang bối rối, thời gian đếm ngược  sắp kết thúc.
Anh  nghiến răng, hạ quyết tâm chọn b.
 
Các  chơi lập tức  thấy  , với khuôn mặt nam tính, dùng giọng trầm : 
 
“Anh trai , thật ngại quá, em đến tháng sớm,  bất tiện ạ.”
Dư Tô khẽ cấu mạnh  đùi  mới nhịn  .
 
Nghe   râu ria  , gã đàn ông mặt mày hèn hạ nhíu mày thật chặt, lẩm bẩm chửi một tiếng “xúi quẩy”,  bất đắc dĩ chỉ  cô nàng tóc đen dài tên Nguyệt Nguyệt: 
 
“Vậy thì cô !”
 
editor: bemeobosua
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-41-1.html.]
 
Ồ,   còn dám chê bai ?
Nguyệt Nguyệt hất tóc  dậy, ngay lập tức nhận  câu hỏi lựa chọn giống hệt   râu ria.
 
Sau vài giây ngắn ngủi, cô  đưa  lựa chọn: “Được thôi  trai,  .”
Cô      tủm tỉm bước tới khoác tay gã đàn ông hèn hạ.
 
Anh  râu ria  chằm chằm cô  đầy vẻ  thể tin nổi, cho đến khi cô  và gã đàn ông biến mất ngoài cửa,   vẫn   hồn.
 
Ngay khoảnh khắc tiếp theo,  phụ nữ béo ú Vương Thu Mai  nhanh vài bước đến  mặt  , “chát” một cái tát  mặt  .
 
Bà  trừng mắt mắng chửi, nước bọt b.ắ.n đầy mặt   râu ria: 
 
“Đồ ti/ện nh/ân, dám giở trò  mặt  mày ? Coi  mày là đồ ngốc ?!”
Mắng xong, bà  vươn tay tóm lấy cổ áo   râu ria, kéo   lê  ngoài cửa.
 
Anh  râu ria   phản kháng, nhưng      thể cử động , chỉ  thể như một thiếu nữ đáng thương yếu ớt, bất lực  Vương Thu Mai cao lớn và béo kéo  ngoài.
 
Trong lòng   hiểu  rõ, đây chính là hình phạt cho việc    chọn sai.
 
Từ căn phòng bên cạnh,  nhanh truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết của   râu ria.
 
Khi    Vương Thu Mai xách về như xách một con gà con, cả   mềm nhũn vì đau đớn.
Vương Thu Mai lấy    ví dụ ngược để dạy dỗ những  khác một trận: 
 
“Sổ ghi chép của    để trưng bày, ngày nào các con  ‘việc’  đó đều ghi rõ ràng, cho dù  ai đến sớm thì cũng  đến chỗ  mà lĩnh bă/ng v/ệ si/nh, đừng tưởng  thể lừa  ! Đứa nào thức thời thì ngoan ngoãn cho !”
 
Đợi bà  lẩm bẩm chửi rủa    ngoài, những  chơi khác mới vây quanh   râu ria.
 
Anh  đau đến nỗi cả  run rẩy, xung quanh cơ thể tỏa  một mùi khét nhẹ, chỉ chậm rãi đưa tay chỉ  cánh tay .
Anh  tóc đỏ lập tức vén tay áo của   lên, hình như  chạm  v/ết thư/ơng,   râu ria hít một  khí lạnh.