Nguyệt Nguyệt yếu ớt hé mắt nhìn cô một cái, khẽ lắc đầu, giọng nhỏ như muỗi:
“Muốn uống nước...”
Yến Yến lập tức đứng dậy, còn kéo theo Vi Vi:
“Tôi và Vi Vi xuống lấy nước cho cô, tiện thể mang thuốc lên luôn.”
Cô cố tình kéo Vi Vi theo là để tránh mặt Trương Dịch, người đóng vai quản lý trong nhóm, còn việc hai người cùng xuống lầu thì cũng rất thuận tiện cho mấy người chơi đang thăm dò tình hình.
Chờ hai NPC rời khỏi phòng, Trương Dịch mới quay sang hỏi Nguyệt Nguyệt:
“Cô thật sự ổn chứ?”
Nguyệt Nguyệt khẽ cười, vẫn yếu ớt đáp:
“Tôi không sao... Nghe tôi nói này, lúc làm mấy câu hỏi trắc nghiệm, không nhất thiết phải hoàn toàn làm theo. Giống như tôi vậy, dù có g/iết mục tiêu của đề trắc nghiệm cũng có thể được. Chúng ta sẽ chỉ bị mất khả năng phản kháng khi lựa chọn sai đáp án hoặc sau khi thực hiện đề trắc nghiệm thất bại”
Cô dừng một chút, rồi nói tiếp:
“Nếu sau này mọi người tìm được cách hoàn thành nhiệm vụ, dù phải trái với yêu cầu của câu hỏi, chỉ cần hoàn thành trước khi bị trừng phạt là được. Không cần tuân thủ tuyệt đối từng câu đâu.”
Trương Dịch lắc đầu:
“Cô gan thật đấy, vừa vào game đã dám chơi kiểu đó, không sợ ch/ết à?”
Nguyệt Nguyệt bình thản nói:
“Nếu tôi đã dám làm, thì chắc chắn đã có cách đảm bảo không ch/ết. Nhìn tôi bây giờ đi, không phải tiếp khách, cũng chẳng phải làm mấy câu trắc nghiệm khó nhằn nữa, chẳng phải rất ổn sao? Tôi chỉ cần nằm ở đây đủ bảy ngày là có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi.”
Gã tóc đỏ nhướng mày:
“Sợ là không dễ thế đâu? Dù cô nằm ở đây, mỗi ngày vẫn phải làm một câu hỏi. Lỡ gặp câu không thể nào làm được thì sao?”
Thực ra anh ta còn muốn nói: tối nay qu/ỷ sẽ bắt đầu gi/ết người, mà cô nằm bất động thế kia thì e là c/hết chẳng kịp kêu.
Nguyệt Nguyệt tỏ ra rất tự tin, không đáp lại.
Lúc này, hai NPC xuống dưới lấy nước cũng quay lại, nên mọi người không nói thêm gì nữa.
editor: bemeobosua
Dư Tô nhớ ra còn chuyện cần báo với mấy người chơi khác, nên đứng dậy đi ra ngoài. Khi cô đi dọc hành lang dẫn tới cầu thang, vừa định bước xuống thì cửa phòng của Vương Như bên phải “két” một tiếng mở ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-47-2.html.]
Dư Tô quay đầu lại, vừa vặn chạm mắt với Vương Như.
Cô vốn định cứ thế đi xuống, nhưng Vương Như bỗng gọi giật lại:
“Này, chị Kiều Kiều, qua đây một chút, giúp em việc nhỏ.”
Dư Tô hơi khựng lại, rồi quay người bước đến, miệng hỏi:
“Giúp gì thế?”
“Vào trước rồi nói.”
Vương Như ngoắc tay, nghiêng người để cô vào phòng rồi đóng cửa lại, còn khóa trái luôn, ra chiều rất bí mật.
Thấy vậy, Dư Tô lập tức biết: chắc chắn là có chuyện chẳng lành.
Phòng của Vương Như thật sự khác biệt hoàn toàn so với những phòng còn lại. Tầng một còn có cửa sổ, tuy bị đóng kín bằng ván gỗ, còn tầng hai như phòng này thì hoàn toàn không có cửa sổ, ban ngày cũng phải bật đèn mới nhìn rõ.
Nhưng riêng phòng Vương Như lại có một ô cửa sổ lớn đón ánh sáng cực tốt. Trong phòng dán đầy poster thần tượng và ảnh "chụp kiểu sang chảnh" của chính cô ta. Giường mềm, ga gối màu hồng, trên bàn còn có một chiếc máy tính trông cấu hình không tệ.
Khi ánh mắt Dư Tô dừng lại ở chiếc máy tính, Vương Như đã kéo cô đến trước bàn rồi nói:
“Chị giúp em dùng cái tài khoản này, vào đại mấy cái group, rồi gửi file video trên desktop vào nhóm là được… Dễ lắm, lại nhanh nữa. Em bận phải ra ngoài, không thì cũng chẳng nhờ chị đâu.”
Nghe đến đây, Dư Tô lập tức hiểu cô ta đang định làm gì.
Cô cau mày, đang định từ chối thì câu hỏi trắc nghiệm hôm nay của cô xuất hiện.
Bạn đoán đúng rồi, chuyện Vương Như định làm chính là phát tán đoạn video của cô gái đáng thương kia.
Hành vi này sẽ khiến nạn nhân bị bêu rếu khắp nơi, danh tiếng tan nát, có thể bị chế giễu, khinh miệt, thậm chí là dẫn đến t/ự s/át.
Nhưng Vương Như lại là con gái cưng của Vương Thu Mai. Còn bạn, chỉ là một cô gái bị giam cầm nơi này. Nếu không làm theo, bạn sẽ phải đối mặt với đòn roi tàn nhẫn, thậm chí là cái ch/ết.
Ngay lúc này, bạn sẽ chọn:
a. Làm theo lời Vương Như, phát tán video đúng như cô ta yêu cầu.
b. Lấy cớ không biết làm để từ chối.
c. Chính trực nói thẳng với cô ta rằng việc này là sai trái, và yêu cầu cô ta dừng lại.
Thời gian suy nghĩ: 30 giây... 30... 29... 28…