8. Vẫn luôn ở đó
 
“Hai  đang  gì ở đây ?”
Một giọng  lạnh lẽo vang lên từ cửa phòng, Dư Tô  đầu thì thấy bà chủ nhà nghỉ đang bước , sắc mặt u ám.
Bà  tỏ vẻ  hài lòng, lạnh nhạt :
 
“Tuy hai  là khách, nhưng cũng  thể tùy tiện lục lọi lung tung trong nhà nghỉ của  .”
Rõ ràng bà    ai  căn phòng . Cánh cửa đang mở e là do quy tắc trò chơi ép buộc, đến cả bà chủ cũng  thể khóa .
 
Sau khi  về phòng, Dư Tô và Vương Tam  bàn bạc  một kế hoạch nhỏ.
Dư Tô chợp mắt một lúc, đến khi trời tối hẳn, hai  bắt đầu  yên trong phòng chờ đợi.
 nửa đêm, tiếng gõ cửa vang lên từ căn phòng kế bên.
 
Tiếng gõ dồn dập, như từng nhịp trống đánh thẳng  tim , nhưng chỉ một lúc , âm thanh đó chợt tắt hẳn.
Dư Tô lập tức hiểu : Lý Nhất và Trang Hàm  mở cửa.
 
Cô  đầu  Vương Tam, hai  gần như cùng lúc  dậy,  về phía cửa phòng.
Dư Tô mở cửa nhưng  vội bước  ngay. Mãi đến khi thấy một bóng đen cao lớn  Trang Hàm đẩy  khỏi phòng kế bên, cô mới dán sát  khung cửa.
 
Trác Nam vẫn đang cầm con d/ao bếp trong tay, rõ ràng là định xông   nữa.   kịp bước , cánh cửa    trong phòng đóng sầm .
Hắn  vẻ do dự, tựa hồ đang e ngại điều gì đó. Không tấn công nữa,  hạ tay xuống    định rời .
 
Dư Tô nhanh chóng rụt đầu , tránh   phát hiện.
Lúc cô liếc mắt    nữa, chỉ thấy bóng đen    đến cửa một căn phòng đối diện,  lặng lẽ xuyên qua cánh cửa bước  bên trong.
 
Vương Tam và Dư Tô  , khẽ gật đầu  đồng loạt rời phòng, nhanh chóng bước tới  cửa phòng .
Vương Tam mở cửa, Dư Tô bật công tắc đèn ở lối .
 
 trong phòng trống trơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-choi-tu-than-vo-han/chuong-8-1.html.]
Rõ ràng bọn họ  tận mắt thấy Trác Nam bước ,  mà giờ đây     biến mất.
Dư Tô khẽ nhíu mày, thấp giọng :
 
“Hắn vẫn còn trốn ở  đó trong phòng .”
Vương Tam gật đầu,  hiệu rút lui  .
Sau khi  về phòng, Vương Tam mới :
 
“Vừa    thành công nên  tiếp tục liều lĩnh nữa, mà chọn cách trốn . Chứng tỏ   sợ.”
“Chắc chắn  sợ bà chủ.” Dư Tô tiếp lời.
 
Vương Tam trầm giọng:
“Nơi  ch/ết chính là trong nhà nghỉ , thậm chí  khả năng là trong chính phòng ngủ của  và Vương Yến.  chuyện đó  quan trọng. Quan trọng là chúng      gì .”
 
Dư Tô giả vờ mù mờ:
“Phải  gì thế? Lão đại mau  ~”
 
editor: bemeobosua
 
Vương Tam liếc cô một cái, lạnh nhạt :
“Cuộc trò chuyện của cô với Trang Hàm  đại sảnh,   rõ mồn một.”
“……”
Có khi nào   đang bịp  nhỉ?
Dư Tô chớp mắt,  đưa tay che mặt:
“Anh…   thấy  khen   trai  ? Trời ơi, ngượng quá ~”
 
Vương Tam mặt  đổi sắc:
“Quên   với cô,  khi  thành nhiệm vụ sẽ nhận  điểm thuộc tính. Thính lực của   hơn cô nghĩ nhiều đấy.”
…Vậy   là còn nhiều chuyện “quên  ” nữa ?