Dù    rõ sự thật   si mê Lý Thu Diệp, nhưng đối diện với  từng sống cùng  suốt 50 năm ở kiếp ,  vẫn  khỏi đau lòng.
Đôi mắt hoe đỏ,  lạnh nhạt :
“Tống Chí Dũng,  là vị hôn phu của ,  mà chẳng phân rõ đúng sai,  bắt  xin  Lý Thu Diệp. Chẳng lẽ lập trường của  cũng mơ hồ,  phân biệt  thiện – ác? Hay là…    những suy nghĩ  nên  với cô ?”
Tống Chí Dũng thoáng sững .
Lý Thu Diệp  lóc trốn  lòng  :
“Chí Dũng, em chỉ vì thương  Diêu Lâm  oan nên lỡ lời một chút thôi,  mà Đỗ Tú Hồng  chịu buông tha, còn đánh em nữa… Anh   chủ cho em!”
Tống Chí Dũng dịu giọng dỗ dành:
“Được ,   nữa . Anh sẽ bảo Tú Hồng xin  em.”
Lý Thu Diệp lườm  bằng ánh mắt khinh thường, trong mắt tràn đầy sự đắc ý.
Tống Chí Dũng nghiêm mặt :
“Tú Hồng, dù chúng  đều thương cảm cho việc em … nhưng đó   lý do để em bắt nạt Thu Diệp. Em  xin  cô ! Vả , chuyện … chẳng lẽ em   chút  nào ?”
Một thanh niên trí thức   lạnh lùng phản bác:
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Đồng chí Tống,  định ép nạn nhân  cúi đầu  kẻ ác ?   hiểu nổi, một   hại như đồng chí Đỗ thì sai ở  chứ?”
Tống Chí Dũng nghẹn lời, ấp úng một hồi mà    câu nào.
Tống Chí Dũng,  chỉ  dựa  tình cảm  dành cho  ở kiếp  để bày mưu tính kế, từng bước đẩy   hố sâu.
 ở kiếp ,    thấu sự giả dối của .  sẽ  để  điều khiển cuộc đời  nữa.
7.
Quả nhiên, ngày hôm , Tống Chí Dũng  tức tối tìm đến :
“Đỗ Tú Hồng! Cô   thi đậu đại học,  mà dám  linh tinh  mặt trưởng thôn là     học?”
 lạnh lùng   :
“Vậy      đậu?”
Tống Chí Dũng sững  trong chốc lát:
“Cô còn  nhận  giấy báo trúng tuyển, thì rõ ràng là  đậu !”
 thản nhiên giang hai tay :
“ , nên    học. Vậy thì   với trưởng thôn là     học,  gì sai?”
“Cô…” Tống Chí Dũng thở hổn hển, trông như thể    cho tức đến mức ngất xỉu.
 đẩy   sang một bên định rời , nhưng    túm lấy tay áo :
“Tú Hồng, đừng  loạn nữa! Cô   chuyện cô  c/ư/ỡ/n/g b/ứ/c  lan truyền khắp nơi  ? Ai cũng  cô…  còn danh tiết! Thế mà cô còn dám ngẩng đầu   khắp nơi, chẳng lẽ  đủ    mắng chửi  ?”
 hất mạnh tay   :
“  còn danh tiết? Việc   Diêu Lâm hại, chẳng  đều là tại  ?"
"Nếu    bảo  tối hôm đó  ngoài, thì   chuyện đó xảy  ?”
Anh  thở dài,  vẻ đầy tình cảm,   chăm chú:
“Tú Hồng, chúng  kết hôn !”
 nhếch môi,  lạnh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-lai-thap-nien-70-toi-tu-choi-tinh-cam-gia-tao/4.html.]
“Trước khi  xuống nông thôn, gia đình   nhiều  giục chúng  kết hôn, nhưng  thì  chịu."
"Giờ thì ? Bố     đưa  cải tạo lao động,  phận  còn môn đăng hộ đối với ."
" cũng  trải qua chuyện ô nhục như thế,  mà   đòi cưới ? Anh  ghê tởm  là ‘đồ bỏ ’ ?”
Khuôn mặt Tống Chí Dũng sầm xuống,  ngây  một lúc lâu mới gượng :
“Cô  đúng, chuyện    chịu trách nhiệm. Tú Hồng, chúng  kết hôn ,  sẽ chăm sóc cô cả đời, đừng nhắc  chuyện đó nữa. Diêu Lâm chỉ là nhất thời bốc đồng, cô đừng truy cứu nữa…  ?”
 cúi đầu  .
Tống Chí Dũng lập tức ôm chặt lấy , thề thốt liên hồi rằng   sẽ đối xử  với  suốt đời.
Vài ngày , bố  của Diêu Lâm tìm đến tận nơi.
Họ đến… để  mặt Diêu Lâm hỏi cưới .
8.
Mẹ của Diêu Lâm mặt mày giận tím,  thấy  liền xông tới định đánh.
 né  tránh ,  nắm chặt cổ tay bà :
“Không hổ là gia đình nuôi  loại   c/ư/ỡ/n/g b/ứ/c  khác. Vừa gặp mặt  giơ tay đánh , bà cũng  nếm thử mấy ngày trong tù ?”
Bố của Diêu Lâm vội giữ chặt vợ, cố nặn  một nụ :
“Đồng chí Đỗ, đây chỉ là hiểu lầm thôi. Diêu Lâm mất tích, chúng  cũng lo cho nó quá nên  nó mới nóng nảy như . Mong cô thông cảm.”
 nhàn nhạt đáp:
“  thông cảm!”
Hai  lập tức  nghẹn lời, sắc mặt mỗi lúc một khó coi.
  lưng định , bấy giờ họ mới vội vàng đổi giọng, hạ  cầu xin  tha cho Diêu Lâm.
  đồng ý.
Mẹ Diêu Lâm nước mắt ngắn dài, nghẹn ngào :
“Đồng chí Đỗ, xin cô cho Diêu Lâm một con đường sống. Chỉ cần cô đồng ý gả  nhà họ Diêu,  để nó   tù, thì cô chính là ân nhân lớn nhất của cả gia đình !”
  lạnh:
“   Diêu Lâm hại cả một đời, giờ  ‘ân nhân’ của nhà họ Diêu  ý nghĩa gì chứ?”
Bố của Diêu Lâm cuống quýt :
“Là Diêu Lâm sai, chúng  sẽ  để cô chịu thiệt. Thằng bé cũng  đến nỗi nào, tướng mạo tuấn tú, còn thi đậu đại học nữa. Nó cưới cô thì cô cũng chẳng thiệt thòi gì!”
 phủi phủi vết bẩn  quần:
“Vị hôn phu của  là Tống Chí Dũng,   là   bố   thừa nhận,  hơn Diêu Lâm hàng nghìn .   đời nào gả cho một tên tội phạm c/ư/ỡ/n/g b/ứ/c!   Diêu Lâm   tù! Nhìn hai  thế , rõ ràng  định giải quyết đàng hoàng,  thì chờ cảnh sát tới   tiếp!”
  kịp xoay  bỏ ,  Diêu Lâm  vội vàng kéo lấy tay :
“Đồng chí Đỗ,   là  của chúng ! Chỉ cần cô chịu tha cho Diêu Lâm, điều kiện gì chúng  cũng đồng ý!”
 khẽ bật :
“Điều kiện của  đơn giản lắm. Chỉ cần chú Diêu chịu gọi một cú điện thoại giúp , nhờ bưu điện cho  xuống thêm một chuyến là  !”
Kiếp  Diêu Lâm và Tống Chí Dũng là  em  thiết,  dĩ nhiên  bố của Diêu Lâm  quan hệ trong ngành bưu chính, chỉ cần ông  giúp một tay là đủ.