Tống Chí Dũng  cô  bằng một ánh mắt an ủi,  khẽ ho nhẹ một tiếng:
“  đưa đồng chí Lý Thu Diệp  theo. Cô  từng học qua điều dưỡng,  thể  y tá trong bệnh viện, giúp đỡ .”
Ánh mắt Lý Thu Diệp lập tức sáng rực lên:
“Cảm ơn  Tống! Em  thu dọn đồ đạc ngay!”
Trước ánh mắt ngỡ ngàng của dân làng,   lạnh:
“Tống Chí Dũng,   dẫn  - vị hôn thê của  , mà   dẫn theo vị hôn thê của Diêu Lâm? Anh định  trò gì đấy?”
Tống Chí Dũng liếc  một cái:
“ tưởng hôm  cô tát  xong là chúng  xong  chứ!”
“Nếu cô còn  dây dưa, thì hôm nay   rõ ràng  mặt  : Đỗ Tú Hồng, giữa  và cô  chấm dứt! Loại đàn bà dơ bẩn như cô,   cần!”
Cả đám  đồng loạt hít sâu, vì dù  đây  lời đồn  lưng, nhưng  từng ai dám gọi  là “đàn bà dơ bẩn” ngay  mặt.
Vậy mà  đầu tiên chửi thẳng mặt …  là Tống Chí Dũng!
 vớ lấy một hòn đá, ném thẳng  đầu  :
“Tống Chí Dũng! Anh đừng tưởng  bác sĩ thì những việc dơ bẩn  từng  sẽ  ai hỏi đến!  sẽ đợi báo ứng của !”
Đá bay trúng trán  , m.á.u chảy ròng ròng, Lý Thu Diệp hét lên, vội lấy khăn tay che vết thương cho  .
Cô  còn định   mắng , nhưng  Tống Chí Dũng giữ .
15.
Trước khi lên đường nhập học,  đến nông trường thăm bố .
Khi một  nữa   thấy gương mặt họ,  ôm chầm lấy họ mà bật  nức nở.
Kiếp , họ còn  kịp  rửa oan,  bệnh nặng mà mất tại nông trường.
  mất  hai  yêu thương  nhất  đời, và  đó chỉ còn  sống một cuộc đời thấp hèn bên cạnh Tống Chí Dũng.
  ,  cuối cùng cũng  thể cứu  họ.
Bố  của Diêu Lâm  địa vị cao,  quyết tâm lật  vụ án oan, thì chuyện đó chẳng mấy khó khăn.
Chẳng bao lâu,  oan khuất của bố     sáng tỏ, họ  thể trở về đơn vị công tác ban đầu.
Họ  thể tin nổi,  thanh niên mà chính họ chọn  vị hôn phu cho ,  chính là kẻ  cố ý hãm hại họ.
Phải  rằng, bố của Tống Chí Dũng từng  chính bố  đề bạt.
  đời , quả thật  những kẻ vong ân bội nghĩa, cắn  ân nhân như chó điên.
Sau khi bố    phục chức, bố  nhà họ Tống còn mặt dày mò đến,  rằng họ  công nhận Lý Thu Diệp, chỉ nhận  là con dâu.
Kết quả,   cầm chổi đuổi họ  khỏi cửa.
Tống Chí Dũng còn  kịp vùng vẫy,   bắt giam.
Bố     đến nhà  cầu xin, nhưng nhà  còn chẳng buồn mở cửa tiếp họ.
 đến đồn cảnh sát rút  đơn kiện Diêu Lâm,  rằng chúng  là đối tượng, sắp sửa kết hôn.
Cảnh sát đành  tha cho   một .
Vài ngày , bố  Diêu Lâm dẫn theo một Diêu Lâm thất thểu, đến nhà  hỏi cưới.
 bình thản từ chối:
“Lúc , Diêu Lâm  kịp  gì .
Vì   cần  ràng buộc  cả đời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-lai-thap-nien-70-toi-tu-choi-tinh-cam-gia-tao/8.html.]
Hơn nữa,  Diêu Lâm  cưới cũng   là .”
Diêu Lâm   thì tươi  rạng rỡ, trong khi bố    thì vô cùng kinh ngạc, bọn họ cứ tưởng Diêu Lâm thật sự  cưỡng bức , mới sốt sắng tìm cách rửa oan cho  .
Bố của Diêu Lâm   sâu sắc:
“Đồng chí Đỗ đúng là giỏi giấu tài,  nhẫn nhịn!”
 mỉm  nhàn nhạt:
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Bởi vì  vẫn là do Diêu Lâm gây  .”
Nếu hôm đó Diêu Lâm  kịp  tay, họ chỉ cần tung vài câu đồn đại kiểu  là con gái   giữ , là  thể dễ dàng dìm  xuống bùn,  cần  hao tâm tổn sức  giải oan cho bố  .
Khi đó,  từng sống trong sợ hãi, tuyệt vọng, nhiều   tự kết liễu.
Chính Tống Chí Dũng là  kiên nhẫn dỗ dành , hết   đến  khác :
“Anh  ghét bỏ em. Anh sẽ cưới em, chăm sóc em cả đời.”
“Lúc đó   tin…”
16.
Đáng tiếc , tay nghề y học của Tống Chí Dũng vẫn phát huy tác dụng,    bắt  bao lâu thì   thả .
Lý Thu Diệp còn đặc biệt chạy đến  mặt  khoe khoang:
“Đỗ Tú Hồng, cô   đời  cô  đánh mất điều gì ?”
“Cô  đánh mất tình yêu của một bác sĩ xuất sắc!”
“Nói cho cô ,  sắp kết hôn với  Tống !”
Cô  và Tống Chí Dũng vội vàng tổ chức đám cưới,  bù đắp  tiếc nuối của kiếp ,   quên mất Diêu Lâm  từng  họ lợi dụng.
Diêu Lâm vì quá yêu Lý Thu Diệp, nên mới  Tống Chí Dũng kích động mà   chuyện đáng hận .
Anh  trốn chạy suốt bao ngày, lẩn trốn khắp nơi, bụng đói,  tàn, sống chẳng khác gì ăn mày.
Vậy mà khi    trở , thứ đập  mắt   là gì?
Là   em  và vị hôn thê của  , nắm tay  tổ chức hôn lễ.
Làm     thể nuốt trôi nỗi uất hận đó?
Trong hôn lễ của hai , Diêu Lâm cầm d.a.o lao .
Anh  c.h.é.m đứt cổ tay của Tống Chí Dũng,  cắt đứt khí quản của Lý Thu Diệp.
Tống Chí Dũng mất đôi tay,  thể tự cứu lấy  con gái  yêu, chỉ  thể trơ mắt  cô   gục trong vũng máu, mất m.á.u mà chết.
Tống Chí Dũng quỳ sụp bên xác Lý Thu Diệp, gào  đến tuyệt vọng:
“  tin…   tin! Chúng  là con cưng của trời! Ông trời cho chúng  trọng sinh là để bù đắp tiếc nuối kiếp ! Sao  thành  thế ? Tại   như !? Ha ha ha ha… Thu Diệp…!”
Anh  phát điên.
Diêu Lâm g.i.ế.c  tại chỗ, lập tức  bắt.
Bố    chỉ  mỗi đứa con trai ,  đầy mấy ngày, hai mái đầu  bạc trắng.
Còn , cầm giấy báo trúng tuyển trong tay, cuối cùng bước  cánh cổng đại học mà  hằng mong ước.
 cố gắng học tập, nỗ lực trưởng thành, chỉ để bước   con đường khác   với kiếp .
Lần ,  sẽ   một con chim  nhốt trong lồng, mà sẽ là một con đại bàng tung cánh giữa trời xanh, tự do, kiêu hãnh và đầy sức mạnh.
__Hết__