Chiếc đèn rồng xuất phát từ cuối thành, thể thấy họ tự tin bản . Hoàng thượng lớn: “Tốt, thưởng.”
Trên cổng thành tràn ngập tiếng vui, Mộ Minh Đường tán tụng rằng hoàng thượng là chân long thiên tử, hiểu cảm thấy khó chịu. Nàng lén Tạ Huyền Thần, thấy biểu hiện gì, như thể thấy những gì đang .
Mộ Minh Đường cũng giả vờ , nàng định thu ánh mắt về, Tạ Huyền Thần hiểu cảm nhận nàng đang , cũng sang về phía nàng.
Mộ Minh Đường lắc đầu, hiệu . Qua đám đông, Tạ Huyền Thần rõ Mộ Minh Đường gì, liền trực tiếp đến chỗ nữ quyến, hỏi: “Có chuyện gì ?”
Tạ Huyền Thần mặt tới, khiến Mộ Minh Đường cảm thấy ngượng ngùng. Nàng tiện rằng nhầm, chỉ tay xuống quầy bán kẹo đường cổng thành, : “Chàng xem, quầy ăn quá, họ nhiều loại kẹo đường, còn kéo chữ bằng đường.”
Tạ Huyền Thần theo hướng tay nàng chỉ, tùy ý gật đầu, với thái giám phía : “Đi xuống mua một con kẹo đường, hình con khỉ.”
Mộ Minh Đường ngờ Tạ Huyền Thần hành động dứt khoát như , nàng chỉ bâng quơ, liền bảo mua. Nên rằng, bây giờ họ đang ở cổng thành Tuyên Đức, đừng xuống mua kẹo đường chỉ mấy bước, nhưng khỏi cung, kiểm tra thẻ bài, qua cấm vệ quân, thủ tục phiền phức.
Mộ Minh Đường vội kéo tay áo Tạ Huyền Thần, : “Không cần , chỉ thôi là .”
“Xa như mà rõ, một con kẹo đường chẳng tốn bao nhiêu, thích thì mua.” Tạ Huyền Thần động lòng, với thái giám: “Còn mau ?”
Thái giám lén hai vị chủ tử, lời Tạ Huyền Thần, điều, đáp một tiếng . Một thái giám xuống , ít ngoái đầu : “Hắn ?”
“Không , hình như là nhận việc của An Vương, xuống mua kẹo đường cho An Vương phi.”
Nghe , đều trầm trồ, một con kẹo đường thôi mà, đường phố đầy, mua lúc nào chẳng , hôm nay phiền như ? An Vương thích thì , hoàng thượng và hoàng hậu lên tiếng, họ còn gì .
ghen tỵ, là thật sự ghen tỵ.
Một lúc , thái giám , ân cần dâng lên một con khỉ kẹo đường xinh xắn cho Mộ Minh Đường. Mộ Minh Đường ban đầu cần, nhưng khi thấy con khỉ kẹo đường ngộ nghĩnh, liền nỡ ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-thanh-nguoi-nha-cua-nam-chinh/chuong-211.html.]
Mộ Minh Đường xung quanh, thấy ăn mặc chỉnh tề, nghiêm trang, chỉ nàng cầm con kẹo đường, trông thật nghiêm túc.
Một tiểu công chúa v.ú nuôi bế thấy , liền la lên đòi ăn kẹo đường. Mẫu nàng thấy ngượng, vội nhéo tiểu công chúa, bảo bế nàng .
Vị phi tử đó trông vẻ sủng ái, chỉ nhờ sinh công chúa mới lên vị trí phi tử, còn trang trọng bằng Mộ Minh Đường. Phi tử vội vã xin Mộ Minh Đường: “An Vương phi bớt giận, ngũ công chúa còn nhỏ hiểu chuyện, cố ý mạo phạm Vương phi.”
Mộ Minh Đường cầm kẹo đường, trông trẻ trung xinh , vốn là trẻ con yêu thích. Nàng cũng từ lúc nào, trong mắt khác, nàng trở thành một hình ảnh đáng sợ như .
Mộ Minh Đường nhẹ nhàng : “Không , ngũ công chúa còn nhỏ, thích ăn kẹo là chuyện bình thường. Con kẹo đường ăn, nếu ngũ công chúa chê, thì tặng nàng .”
Mẫu ngũ công chúa trông vẻ lưỡng lự, ánh mắt mờ mịt, nên nhận . Mộ Minh Đường đưa kẹo cho thái giám, bảo đưa cho ngũ công chúa, lúc vị phi tử mới chắc chắn rằng Mộ Minh Đường ngược, nàng thật sự tặng kẹo.
Phi tử liền trộm Tạ Huyền Thần, An Vương phi mặt An Vương đem quà của tặng cho khác, An Vương tức giận ? Không chỉ phi tử , những khác cũng lén chú ý, kết quả họ một lúc lâu, phát hiện Tạ Huyền Thần thật sự để tâm, chút phản ứng nào.
Phi tử kinh ngạc, ngay cả hoàng hậu cũng ngạc nhiên. Phi tử nhận , vội mang ngũ công chúa đến cảm tạ Mộ Minh Đường.
Mộ Minh Đường chấp nhặt với trẻ con, nàng vốn thích trẻ con, nhưng nghĩ đến phận của , quyết định khó mẫu tử , nên chuyện nhiều với ngũ công chúa.
Sau khi cơn gió nhỏ qua , Mộ Minh Đường xuống tường thành, thấy đủ loại tạp kỹ, các món ăn vặt, trong lòng thở dài tiếc nuối. Tạ Huyền Thần đúng, xa như , thấy rõ, sự kiện náo nhiệt thế , rõ ràng là hòa mới thú vị.
Tạ Huyền Thần ở bên Mộ Minh Đường lâu, sớm hiểu rõ từng động tác nhỏ của nàng. Chàng thấy nàng xuống , liền hỏi: “Nàng xuống xem?”
Mộ Minh Đường ngạc nhiên tròn mắt: “Có thể ?”
“Chỉ cần nàng thích thì thể.” Tạ Huyền Thần đơn giản dặn dò, “Nàng đây đợi, sẽ trở ngay.”
Nói xong, Tạ Huyền Thần đến chỗ hoàng thượng gì đó, hoàng thượng rõ ràng ngạc nhiên Tạ Huyền Thần một cái, về phía Mộ Minh Đường, cuối cùng vẫn bụng gật đầu, dặn dò gì đó bằng giọng nhẹ nhàng. Nhìn miệng, chắc hẳn là dặn thêm mang theo thị vệ.