“Ông bà ơi, cháu , cháu chỉ là thực tập sinh thôi mà ——”
“Thực tập sinh là gì tụi tui hiểu, nhưng mà, cháu bảo cứu thì cần điện thoại ?”
là, lúc bác sĩ thật sự cần dùng điện thoại. Ngành y ngày nay phát triển, thông tin y học cũng tiến bộ từng ngày. Việc trao đổi nhanh chóng thông tin thể giúp bác sĩ cập nhật kịp thời, từ đó cứu sống bệnh nhân trong thời điểm quan trọng.
với ông bà của Tranh Tranh – những dân bình thường – lời vô cùng đơn giản mà thiết thực: “Bác sĩ cứu , cần gì thì cứ đưa cho bác sĩ dùng!”
“Cầm lấy . Bên hỏi ý kiến trường y và cố vấn của em , họ đều đồng ý.”
Cô bí thư nhét cứng chiếc điện thoại tay Tạ Uyển Oánh.
“Không ——”
Tạ Uyển Oánh vội vàng định trả .
cô bí thư xoay bỏ chạy, sợ cô đuổi theo trả thật. Vừa chạy còn lớn: “Tổng giám đốc Tề của chúng vô cùng cảm kích cô, bác sĩ Tạ!”
Tạ Uyển Oánh cầm chiếc điện thoại, ánh mắt đầy do dự sang sư : Phải bây giờ?
Hoàng Chí Lỗi thể gì? Trường y đồng ý cho nhận thì còn phản đối ?
Tiểu sư còn thuộc quyền quản lý của ở khoa nữa, mà thuộc về bên học viện quản lý . Tuy trong lòng cô nhận quà, nhưng cho cùng, chẳng lẽ điện thoại để khác tặng? Làm sư , cũng thể tặng mà.
Huống hồ, 99% là học viện cũng thể từ chối món quà từ Tập đoàn Quốc Khả. Hằng năm tập đoàn tài trợ nhiều tiền cho trường y – đúng chuẩn “nhà tài trợ lớn”.
Hơn nữa, học sinh của trường việc , khen thưởng, trường mừng còn kịp nữa là.
Trong lòng rối như tơ vò, Hoàng Chí Lỗi đành : “Trước cứ cầm .”
Sư , Tạ Uyển Oánh đành tạm cầm lấy về tìm cố vấn .
Vụ việc nhanh chóng lan khắp Đại học Quốc Hiệp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-145-tin-tuc-lan-nhanh.html.]
Tập đoàn Quốc Khả – một trong những doanh nghiệp lớn nhất cả nước – trực tiếp tặng điện thoại cho một sinh viên y, chuyện từng xảy . Cảm giác như thể thể lên cả báo chính thống .
Đến 5 giờ chiều, lúc chuẩn ngoài việc, Tào Dũng sư tìm Hoàng Chí Lỗi:
“Cậu là cô điện thoại ?”
Nghe câu , Hoàng Chí Lỗi lập tức cảm thấy ấm ức. Tiểu sư điện thoại, Tào sư chẳng cũng nên ? Chẳng qua ai cũng để tâm mà thôi.
Phải thật, ít sinh viên y như Tạ Uyển Oánh vì cảnh gia đình khó khăn mà mua nổi điện thoại, chuyện vốn hiếm. việc Tập đoàn Quốc Khả đột ngột tặng cô một chiếc điện thoại, khiến bắt đầu cảm thấy: hình như gì đó ?
Tào Dũng tức đến nỗi vò nát cổ áo, bực bội :
“Sao phát hiện sớm hơn chứ? Nếu sớm , đầu tiên tặng cô điện thoại là chứ cái tập đoàn gì đó!”
Đi ngang qua, bác sĩ Vương liếc mắt hai , :
“Nếu các sớm, báo cáo lên chủ nhiệm Lữ . Chủ nhiệm chắc chắn sẵn sàng bàn với chủ nhiệm Trần trích quỹ thưởng để tặng cô một chiếc.”
Tào Dũng và Hoàng Chí Lỗi đồng loạt lườm một cái:
Cút —
Tào Dũng liền gọi điện về trường hỏi đám bạn học xem tình hình cụ thể thế nào. Anh gọi cho Nhậm Sùng Đạt.
Trong văn phòng giáo viên, Nhậm Sùng Đạt đang các đồng nghiệp trêu ghẹo thương tiếc.
Phiêu Vũ Miên Miên
Vì ai cũng , để giữ cho học sinh tinh thần khiêm tốn cầu tiến, đây khi bệnh nhân tặng Tạ Uyển Oánh hai lá cờ cảm ơn, thầy giấu nhẹm trong văn phòng suốt hơn ba năm.
“Thầy Nhậm ơi, giờ đây? Người trực tiếp tặng điện thoại cho học sinh của thầy luôn , ai cần hai cái cờ nữa!”
“Có thầy đang hối hận ? Biết thế đừng giấu. Giấu ba năm trời, bây giờ lấy cũng vô dụng.”
“Cũng thể thế . Thầy Nhậm tâm, cuối cùng học sinh của thầy cũng giữ sự khiêm tốn hơn ba năm, đổi một cái điện thoại đó thôi!”