Không chứ? Thầy Đàm cũng giống những khác định trêu chọc cô ? Hay là...
Tạ Uyển Oánh lập tức im lặng, dám trả lời bừa lời thầy.
“Về phần lớn các ca phẫu thuật đều là nội soi ổ bụng, ngón tay của em thể .”
Quả hổ là thầy Đàm, một lời khen chúc mừng nào, trực tiếp cho cô một cú quất roi: "Học trò, hãy tiếp tục cố gắng lên."
Thực tập sinh, mới bước ngưỡng cửa kiêu ngạo ư? Không cửa !
Nghĩ kỹ , lời thầy Đàm sai. Nếu tối qua cô tự tin hơn, dùng dụng cụ vì ngón tay, thì sẽ đợi đến lúc tiến bộ hơn ở nội soi ổ bụng. Đôi khi dùng ngón tay cũng tiện, vì dụng cụ lạnh và cứng, tương đối dễ tổn thương các mô mềm yếu ớt. Giống như việc dùng tay bốc đồ ăn và dùng đũa ăn , trình độ của cô bây giờ giống như một đứa trẻ cần học cách dùng đũa dài.
Những khác thấy lời của Đàm Khắc Lâm, trong lòng đều thầm than: Yêu cầu của Đàm Khắc Lâm đối với cô thật sự cao.
Thực , trong tình huống tối qua, việc rạch túi thoát vị, đối với một sinh viên y khoa kinh nghiệm mổ chính là một điều khó khăn. Việc các tiền bối truyền tai cô "tay thần" thể khoa trương nhưng cũng lý. Do đó, yêu cầu của Đàm Khắc Lâm thực sự cao, mong cô thể dùng dụng cụ để giải quyết một vấn đề mà vốn dĩ dùng dụng cụ khó giải quyết.
“Ngày thường em luyện tập chăm chỉ ?”
Lại thấy câu hỏi từ thầy Đàm, Tạ Uyển Oánh lập tức hiểu rằng thầy đang hỏi chăm chỉ luyện tập nội soi ổ bụng , cô đáp: “Có ạ.”
Nhận câu trả lời của cô, Đàm Khắc Lâm dường như chút hài lòng, hỏi thêm nữa.
Tim Tạ Uyển Oánh đập thình thịch: Chẳng lẽ cơ hội sẽ đến nhanh?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-531-co-hoi-lan-sau-se-den.html.]
Đi đến phòng bệnh kiểm tra, bệnh nhân ung thư dày giường 3 phẫu thuật bác sĩ yêu cầu xuất viện. Người nhà bệnh nhân thỉnh cầu bác sĩ: “Cháu thấy ở bệnh viện hồi phục , thể ở viện cho đến khi hóa trị xong ạ?”
“Hóa trị của cần chờ mấy tháng nữa, thể để ở bệnh viện mấy tháng .” Bác sĩ với bệnh nhân và nhà, “Các bệnh nhân khác cần phẫu thuật đang xếp hàng chờ ở ngoài viện lâu. Tình trạng của bây giờ thể về nhà tĩnh dưỡng.”
Ánh mắt nhà bệnh nhân về phía Tạ Uyển Oánh. Các bác sĩ khác chú ý đến cảnh tượng .
Xem trong phòng bệnh đều bác sĩ Tạ dễ chuyện nhất.
Tạ Uyển Oánh ánh mắt của các thầy giáo , trong lòng hoảng hốt, cô cũng thể đồng ý cho bệnh nhân giường 3 ở bệnh viện. Vì thế, cô tiến lên với nhà bệnh nhân: “Bệnh nhân khi khỏi bệnh trở về xã hội, ở lâu quá sẽ tách rời khỏi xã hội, đây là mục đích chữa bệnh của bác sĩ. Anh cuối cùng cũng trở thành một khỏe mạnh, cô và chẳng đang mong chờ điều đó ?”
Vân Vũ
Người nhà bệnh nhân giường 3 tỏ vẻ do dự.
Bác sĩ giỏi ở bệnh viện sẽ khiến bệnh nhân và nhà của họ nảy sinh một chút cảm giác lưu luyến rời . Bản bệnh viện nhiều vi khuẩn, hàng ngày đều diệt khuẩn. Bác sĩ nếu việc thì ai thích ở bệnh viện. Bệnh nhân thể chất yếu thì về nhà tĩnh dưỡng hơn ở bệnh viện. Như siêu vi khuẩn, tất cả đều phát sinh ở bệnh viện.
Tạ Uyển Oánh thêm một chút về điều cho bệnh nhân và nhà, nhà hiểu phần nào sự sắp xếp tận tâm của bác sĩ, nhưng trong lòng vẫn lo lắng.
“Cô về nhà, cần lo lắng bác sĩ và y tá sẽ mặc kệ. Bác sĩ càng sợ bệnh nhân đến tái khám đúng hẹn.”
Lời của Tạ Uyển Oánh giải tỏa hết lo lắng của nhà.
nhà bệnh nhân giường 3 với cô: “Người lớn chúng , nhưng nếu đứa bé xuất viện chắc sẽ đấy ạ.”
Trong thời gian viện, Tiểu Nhã Trí ngoan ngoãn và hợp tác, giành sự yêu mến và tin tưởng của nhân viên y tế, và nhận tình yêu thương nồng nhiệt từ các bạn cùng phòng. Các thầy giáo đến kiểm tra cho Nhã Trí, hài lòng với tiến độ hồi phục của bé, và cũng chuyện xuất viện với bố của bé: “Tuần bé sẽ xuất viện.”