Trở Về 90: Cô Trở Thành Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài - Chương 534: Lúc này tuyệt đối đừng mê tín

Cập nhật lúc: 2025-08-26 08:47:25
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Xem bà nội ạ?” Miêu Phân hỏi.

.”

“Bà , bác sĩ, ơn cho .”

Vân Vũ

“Bệnh của bà nghiêm trọng. Mặc dù chồng cô đón bà xuất viện, nhưng chúng sợ rằng bà về nhà ngay thì…”

Miêu Phân loạng choạng, tay vịn lan can cầu thang: “Không , đây bà chỉ tiêu chảy, bệnh viện lấy ít thuốc uống là khỏi. Sao thành thế ?”

“Bà hẳn bệnh lâu , vẫn luôn kiểm tra sâu hơn ở một bệnh viện lớn. Tình trạng bệnh của bà hiện giờ thể kéo lết đến Quốc Hiệp thì mới thể xem .”

“Bà Quốc Hiệp khám bệnh ?”

.”

nhớ , bà , bà từng một bạn học cũ ở bộ phận hậu cần của Quốc Hiệp. Cho nên từng khuyên bà nếu khám khỏi, sớm tìm đến Quốc Hiệp xem. Bệnh viện Quốc Hiệp của các cô cũng chữa khỏi bệnh cho bà ?”

“Bà đến bệnh viện quá muộn, cho nên…”

“Cô đến tìm bây giờ, ý là bà sắp qua khỏi ?” Khi Miêu Phân hỏi câu , hai tay ôm chặt lấy con trai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-534-luc-nay-tuyet-doi-dung-me-tin.html.]

Tạ Uyển Oánh thấy, hiểu nỗi băn khoăn trong lòng cô . Một nhà thích con cái thấy cảnh già qua đời, cảm thấy điều đó cho trẻ. Tóm , Việt Nam kiêng kỵ chuyện sống chết.

“Cô thể vài câu ? Có một việc nếu bây giờ , sẽ hối hận cả đời bù đắp . Cô con trai mãi mãi tiếc nuối thể vài lời với bà nội khi bà còn sống ? Có lẽ, con trai cô vài lời cuối cùng với bà nội, mà đến một ngày xa trong tương lai, con trai cô chuyện , đau lòng, vì lúc đó thể .” Tạ Uyển Oánh .

Bà thím hàng xóm thấy liền xen : “Phân Phân , bà nội nó một tay nuôi nấng con trai lớn lên. Tình cảm giữa họ sâu nặng. Bác sĩ sai . Ngày nào đó nếu con trai , khi bà nội qua đời, nó cũng thể đến thăm. Cậu nghĩ mà xem, nó sẽ oán ai? Chồng thì gì, nghĩ đến chính . Hồi ở cữ, tất cả thứ từ tiểu tiện đại tiện đều là một tay bà nội chăm sóc đấy.”

, coi bà nội như đẻ thứ hai của . Không , thể đơn vị việc hiện tại của . Nếu Trương Hạo, cả ngày cờ bạc, thể sống với ông nữa. đến bây giờ ly hôn cũng là vì bà nội thôi.” Miêu Phân hốc mắt đỏ hoe, hai hàng nước mắt chảy dài, “Được, ngày mai sẽ xin cho thằng Minh Minh nghỉ học, dẫn nó đến thăm bà nội.”

“Các cô thể với ngay bây giờ ?” Tạ Uyển Oánh đêm dài lắm mộng. Rốt cuộc, cô Vương thực sự còn nhiều thời gian.

Miêu Phân trong lòng run rẩy, vững.

“Đi . Bác sĩ thế , còn chần chừ gì nữa. Chồng , ít nhất cho chính và con trai !” Bà thím hàng xóm vẫy tay .

Miêu Phân cắn chặt môi: “Được, bây giờ, bác sĩ!”

Ba lập tức xuống cầu thang. Điều Tạ Uyển Oánh bất ngờ là, chiếc xe đưa cô đến đây vẫn đậu ở cửa.

“Các cô bây giờ bệnh viện ? đưa các cô .” Tề Vân Phong thò đầu từ cửa sổ xe hạ xuống, với ba .

Người đàn ông quả là một hiếm , giúp thì giúp cho đến nơi đến chốn. Tạ Uyển Oánh khỏi mỉm : “Cảm ơn , Tề.” Nói xong, cô mở cửa xe, để hai con Miêu Phân lên xe.

Loading...