Tào Dũng bước đến phía cô, đưa tay kéo cô . Hóa cô mưa mà ngẩn ngơ, bước ngoài một chút, những hạt mưa bụi sắp bay dính cô.
“Vừa đang nghĩ gì thế?” Tào Dũng ôn tồn hỏi, tự hỏi chuyện gì mà thể khiến cô mưa ngây ngốc đến .
Nhớ hồi còn ở nhà, khi còn nhỏ, cô ông ngoại nuôi dưỡng và ở nhà ông. Căn nhà cấp bốn của ông ngoại còn cũ hơn nhà cô, mỗi khi trời mưa thì mái nhà dột, những hạt mưa rơi tí tách, đành đặt các loại chén bát lớn nhỏ sàn để hứng nước mưa. May mắn là vài năm gần đây, nhà ông ngoại cải tạo, cả khu trở thành khu chung cư. Ký ức tuổi thơ vẫn còn đọng trong đầu cô.
“Sư , ký ức của con gắn liền với cảm xúc ?” Tạ Uyển Oánh nhớ việc cô Vương ở giường 23 nhận nhầm , và khi thấy cháu trai của bà, câu trả lời cuối cùng sáng tỏ.
“Em giải thích theo tâm lý học thần kinh ngoại khoa?” Tào Dũng hỏi .
Câu hỏi của sư thật chuyên nghiệp, Tạ Uyển Oánh suy ngẫm về sự hiểu của hai đời học y, : “Em luôn cảm thấy tâm lý học chút mơ hồ, huyền diệu. Nếu nhất định phân tích theo giải phẫu học cơ bản của y học hiện đại, thì chắc chắn thần kinh ngoại khoa sẽ dễ hiểu hơn một chút.”
“Em hứng thú với thần kinh ngoại khoa ?”
Ôi, sư nhỏ hứng thú với thần kinh ngoại khoa của họ ? Hoàng Chí Lỗi phía , giữ cách như một cái bóng đèn, đồng thời nín thở lắng .
“Hứng thú thì chắc chắn là .” Tạ Uyển Oánh cần suy nghĩ nhiều về câu trả lời . Thần kinh ngoại khoa mệnh danh là đỉnh cao của ngoại khoa, sinh viên ngoại khoa nào mà tò mò về nó. Nghe , bạn cùng lớp ưu tú nhất của cô, lớp trưởng Nhạc Văn Đồng, một lòng trở thành bác sĩ thần kinh ngoại khoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-90-co-tro-thanh-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai/chuong-538-su-huynh-va-su-chuyen-nghiep.html.]
Nghe câu trả lời cô đáng lẽ vui, nhưng Tào Dũng cảm thấy may mắn, vì giọng điệu của cô là đúng. “Chắc chắn hứng thú” , một cách nhẹ nhàng, hiển nhiên. Nếu thực sự thích, thì giống như khi yêu, thích đối phương, chuyện một cách thận trọng, sợ hỏng bảo bối trong lòng.
“Có vẻ em chút hứng thú, nhưng thể gọi là thích.” Tào Dũng .
Nghe giọng sư ôn tồn và khách quan như , Tạ Uyển Oánh chỉ sư một nữa thấu chi tiết trong suy nghĩ của cô.
Cô lén lút sư bên cạnh. Tối nay sư Tào mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh dương sọc bạc, vẫn trai và sành điệu như khi. Điều đó khiến cô liên tưởng đến mỗi thấy , cảm giác đầu tiên chính là trai.
Có thể vẻ ngoài quá trai che khuất một điều gì đó, ngược khiến nhất thời bỏ qua sự thật rằng sư Tào là một chuyên gia thần kinh ngoại khoa giỏi. Thần kinh ngoại khoa vốn là một chuyên khoa mà ngay cả sinh viên y khoa cũng cảm thấy bí ẩn, cao cấp nhưng bí ẩn. Và sư Tào vặn phù hợp với đặc điểm của thần kinh ngoại khoa. Nghĩ đến đây, Tạ Uyển Oánh nhớ chiếc ô của sư ở ký túc xá, : “Biết thế, em mang ô của sư .”
Vân Vũ
Cuối cùng thì cô cũng nhớ đến chiếc ô của ? Tào Dũng , nhận lấy chiếc ô Hoàng Chí Lỗi đưa, mở , che đầu và cô, : “Đi thôi, ăn cơm .”
Ba vội vã đến quán xào rau đối diện.
Vào quán, qua giờ cao điểm ăn tối, bên trong nhiều . Những đến thấy ba thì vẫy tay : “Bên !”
Tạ Uyển Oánh qua, phát hiện ngoài cô và hai sư , còn hai sư tỷ và cả sư Chu thích xem náo nhiệt đến ăn cơm, nhưng thấy cố vấn của cô .