Ông   sang Diêu Mỹ Lệ, đang  ở phía bên  của Cố Đình Hoài, mỉm   thêm:
"Đồng chí Diêu, cô cũng đừng khách sáo."
Thì   chỉ  Vạn Thanh Lam đến thăm, mà còn  cả Diêu Mỹ Lệ. Hai  họ dường như  hẹn  .
Cố Nguyệt Hoài cùng Yến Thiếu Ngu bước , mang theo hai chai rượu. Vừa  thấy Yến Thiếu Ngu, ánh mắt Vạn Thanh Lam thoáng ngỡ ngàng, cô  chớp mắt vài cái  trêu đùa:
"Khụ, Nguyệt Hoài, cô về  ?"
Cố Nguyệt Hoài  mở tủ lấy ly  mỉm :
"Sao hai cô  đến đây?"
Vạn Thanh Lam nhún vai, thản nhiên đáp:
"Không  vì Bùi Dịch . Anh   về tòa soạn báo một chuyến, kể đủ thứ chuyện về đại đội của  . Hơn nữa, mấy hôm  cô  chuyện xảy ,  lo lắng nên rủ Mỹ Lệ cùng đến."
Cố Nguyệt Hoài khẽ , giơ ly lên:
"Ừ,   chuyện gì . Mọi  cùng uống một chút chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1026.html.]
"Được!" Vạn Thanh Lam  tươi đáp lời,  chút ngại ngùng.
Mấy  quây quần bên chiếc bàn nhỏ. Bên ngoài tuyết rơi dày, nhưng trong nhà  ấm áp vô cùng.
Vạn Thanh Lam  gắp một miếng thịt gà,  hỏi:
"Nguyệt Hoài, khi nào cô trở về đơn vị? Mấy thanh niên tri thức khác  rời điểm thanh niên xã , cô và Bùi Dịch cũng  cần ở  đó nữa. Không  giờ  thể trở về  việc ?"
"Chắc là thế, nhưng  xin nghỉ phép hai ngày. Sau đó sẽ trở về đơn vị." Cố Nguyệt Hoài rót rượu  từng ly, chừa  Yến Thiếu Ngu, Cố Chí Phượng – hai   thương, và cả cô nhóc Yến Thiếu Đường. Những  còn  đều  phần.
"Vậy  !  đợi cô trở về  nhóm trưởng tổ chúng ." Vạn Thanh Lam nháy mắt với cô.
Nga
"Mượn lời chúc của cô." Cố Nguyệt Hoài nâng ly lên, cụng nhẹ với hai   mặt,  đó uống cạn trong một .
Rượu trong ly trong suốt, vị nhẹ nhàng, thoảng mùi cam dịu ngọt, uống  mềm mại nơi đầu lưỡi, mang đến cảm giác dễ chịu.
Yến Thiếu Ngu  bên cạnh, lặng lẽ quan sát cô.
Cố Nguyệt Hoài uống xong, vẻ mặt bình thản, hai mắt sáng rực. Làn da trắng nõn của cô ửng đỏ vì  rượu,  khóe môi còn lưu  chút rượu sót , khiến cô trông càng thêm xinh .
Yến Thiếu Ngu chỉ liếc  một cái  lập tức dời ánh mắt , cầm lấy ly rượu  mặt uống một ngụm. Môi  khẽ nhếch lên, cục xương nơi cổ họng chuyển động, lông mi rủ xuống che khuất thần sắc, khiến    thể đoán   đang suy nghĩ điều gì.
Vạn Thanh Lam là    nhiều. Sau khi cụng ly với Cố Nguyệt Hoài, cô  mượn men rượu để thêm can đảm, chống cằm : "Sắp hết năm , ôi,  già thêm một tuổi. Không  đến khi nào mới  thể tìm  đối tượng phù hợp đây."