Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tuy nhiên, ngày hôm nay , cũng càng   thêm quyết tâm ,  sẽ  để Cố Nguyệt Hoài  chịu đựng bất kỳ một sự uỷ khuất nào nữa  sẽ bảo vệ cô ,  sẽ bảo vệ  nhà của  , bao gồm các em  và   của cô .
Anh sẽ  tiếc bất kỳ giá nào, kể cả   trả giá bằng đại giới ,  sẽ liều mạng hướng lên  bò , càng cao , càng cao ,  cao , cao đến mức  ai  thể động chạm đến bọn họ  nữa .
Anh sẽ là là chắn cũng là  mở đường , mở  cho cô cùng  nhân của hai  một con đường rộng lớn thênh thang , để cho tất cả bọn họ đều  cơ hội  sống và  những việc  mong  . 
Nga
Đồng thời , những gì cô  chịu đựng ngày hôm nay, từng việc từng việc , tất cả ,  sẽ giúp cô đòi về tới !
Tống Kim An  c.h.ế.t lặng. Anh  há miệng, định  gì đó , lý trí thôi thúc   cần  phủ nhận , nhưng     thể  lời phủ nhận , bởi vì Yến Thiếu Ngu   sai .
Ánh mắt Yến Thiếu Ngu tối sầm, giọng  của  lãnh đạm : "Tống Kim An,  tự mà giải quyết cho  ."
Nói xong,     thêm gì nữa mà    thẳng  trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1043.html.]
Chỉ còn  trong sân hai hàng dấu chân – một lớn, một nhỏ; một sâu, một nông. Bông tuyết bay bay từ trời cao nhanh chóng phủ xuống , khiến chúng nó biến mất  một dấu vết trong biển tuyết trắng .
Tống Kim An  lặng, mắt đăm đăm  xuống mặt đất. Một lúc ,   ngẩng đầu, hít một  thật sâu.
Điền Tĩnh cắn chặt môi, kéo vạt áo  : "Kim An, ...   thế?"
Yết hầu Tống Kim An khẽ nhúc nhích, giọng  khàn khàn vang lên: " đưa cô lên huyện đợi xe. Điện tín  gửi . Khi đến thủ đô, sẽ   đón cô. Sau , cô cứ ở  nơi đó, đừng trở về nữa."
Nghe   , vành mắt Điền Tĩnh đỏ hoe. Cả  cô  như  rút cạn sức lực, chỉ ngây ngẩn   ,   nên lời.
Cô   từ lâu, Tống Kim An   còn quan tâm đến .  điều đó  ngăn cản cô  tự biến  thành một nhân vật đáng thương , lợi dụng sự tử tế của   , gợi lên lòng thương hại của  . Dù , chỉ cần rời khỏi huyện Thanh An  đến thủ đô, cô  tin rằng sẽ  ngày bọn họ gặp .
Rời  nơi  , đến một địa phương khác , rời xa tầm tay của nữ chủ trọng sinh , chính là lúc cô  thì triển một  bản lĩnh , với lợi thế của một  xuyên thư ,  thể   thời cuộc cùng với lợi dụng những kiến thức hiện đại của  , cô  tin chắc chắn   thể gây dựng nên một cơ nghiệp khổng lồ .