Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Nguyệt Hoài cùng Yến Thiếu Ngu  khi  tin liền đến điểm thanh niên trí thức để xem xét tình hình. Những dãy nhà liên miên lúc  nay  sụp đổ hơn nửa, một phần nhỏ còn  tuyết vùi lấp . May mắn , lúc  lãnh đạo Đại đội ban bố giải pháp tạm thời nhanh chóng di rời phân phát nhóm thanh niên trí thức tiến đến nhà xã viên ở tạm , nên lúc  đây  tránh  thương vong , cả về  lẫn vật chất .
Cố Nguyệt Hoài nghiêng đầu  Yến Thiếu Ngu, giọng bình tĩnh : "Đi thôi, chẳng  gì đáng xem cả."
Nga
Yến Thiếu Ngu khẽ gật đầu, đáp: "Ừ."
Thực ,   hề  tình cảm đặc biệt gì với điểm thanh niên trí thức.  nơi  lưu giữ những ký ức khi mà   mới đến nơi    Cố Nguyệt Hoài hết lòng đối xử  , và hết lòng giữ gìn bảo vệ . Nhìn nó sập xuống như , trong lòng  cũng  chút tiếc nuối.
"Ngày mai   lên đường ," Cố Nguyệt Hoài mỉm , dường như đang suy nghĩ gì đó. "Khi  về, em sẽ  thịt bò khô cho  mang . Em    thích ăn cay, chỉ thích đồ ngọt,  nên em sẽ  thịt bò khô vị ngọt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1048.html.]
Không sai , Yến Thiếu Ngu chính là cái danh xứng với thực tương phản manh , trong ngoài bất nhất . Đừng  bề ngoài  lạnh nhạt , độc miệng , tính tình   , khó tiếp cận . Vậy mà   khẩu vị thiên ngọt ,  thích ăn những thứ  vị ngọt như cơm bí đỏ , kẹo vừng , đường hồ lô ... Đây cũng chính là một trong những bí mật ít ai  đến của  .
Nghe , Yến Thiếu Ngu ho nhẹ, nghiêm giọng: "Thật   cần  phiền phức như ."
Cố Nguyệt Hoài mím đôi môi đỏ mọng, giọng vẫn đều đều: "Lần   ,   bao lâu mới trở về. Em nghĩ  nhiều phiền phức một chút cho  mang theo  , lúc  đường  ăn những thứ  , sẽ nghĩ đến công lao của   vì   khại phiền phức   những món  là em !"
Yến Thiếu Ngu  khựng ,  kịp sắp xếp xong lời ngon ý ngọt đáp  cô thì đôi mắt Cố Nguyệt Hoài  sáng lên. Cô  nhanh: "A ! Mấy ngày nay em bận chuẩn  đồ ăn cho , suýt quên mất một món quà. Đi thôi, về nhà xem  hợp với  ."
Nói xong, cô kéo tay Yến Thiếu Ngu chạy nhanh về nhà.
Hai  bước vội  con đường phủ đầy tuyết, bông tuyết nhẹ bay lơ lửng trong  trung. Vừa về đến nơi, Cố Nguyệt Hoài lấy  một chiếc áo khoác bông xanh đậm. Chiếc áo  đường may tỉ mỉ, chất liệu dày dặn, cầm  tay   vặn,  hề cồng kềnh.