Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Nguyệt Hoài  , đuôi mắt  nhướn lên. Cô phía   khuyên Bạch Mân tìm  đưa đón,  lưng lão cha  đẩy cô lên nhận nhiệm vụ ? Thật đúng là  cha !
Việc  cô   cô   , nhưng thực sự   nhiều thời gian để ngày nào cũng chờ Bạch Mân tan tầm ở bệnh viện huyện   cùng trở về . Tuy nhiên, nếu   cô thực tập tại đó, chuyện   trở nên quá đơn giản , chỉ là chuyện tiện đường .
Bạch Mân cảm thấy  , vội vàng xua tay : "Chú,   cùng  thì , nhưng tan tầm thì thôi ạ. Lúc cháu tan  quá muộn,  để Nguyệt Hoài  chờ đợi, thật sự  ."
Cố Nguyệt Hoài  húp cháo  chậm rãi : "Em   , chị nhanh chóng tìm một đối tượng , chắc chắn  đó dù  việc gì cũng sẽ  thời gian đưa đón chị."
Nghe , Cố Đình Hoài giật  , suýt  bát cơm trong tay rơi xuống bàn , cũng may là chỉ nghiêng  một chút . Anh  lúng túng xoa xoa mép bát, động tác vụng về đến mức Yến Thiếu Ly  nhịn   trêu: "Anh cả Cố, Nguyệt Hoài   gì ,   căng thẳng thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1113.html.]
Câu    thốt ,  khí  bàn ăn  hiểu   trở lên ái  . Tay cầm đũa của Bạch Mân  khựng . Dù cô   chút trì độn , ngây ngô trong chuyện tình cảm , nhưng cũng nhận  Cố Đình Hoài khi đối mặt với   chút khác biệt khi ở với   , dường như  một thứ tình cảm  tên đang lặng lẽ chảy xuôi , và nó là giành cho cô .Trong khoảnh khắc khi nghĩ đến điều đó , đôi tai Bạch Mân trở nên nóng rát , đỏ bừng, lòng cũng rối bời
Cố Đình Hoài ấp úng: “ …  …” Đôi tai  đỏ ửng như  rỉ máu, ánh mắt  dám  thẳng , cả    chính là '  tật giật  '.
“Sách, dừng  ,  cả. Đàn ông con trai  gì mà cứ ấp a ấp úng mãi  , em còn cảm thấy  hổ   đấy !” Cố Tích Hoài nhíu mày, vẻ mặt đầy ghét bỏ  Cố Đình Hoài. Không khí   đẩy lên cao đến mức  ,   đều đang đánh yểm trợ cho   ,  mà   còn ở đây ngập ngừng   ,  chịu nỗ lực lên một chút , uổng phí cơ hội  !
Nga
Cố Nguyệt Hoài khẽ lắc đầu   cả xác định là bỏ qua cơ hội     ,  điều cũng  cần gấp gáp , từ từ tới  ,  đó cô thong thả gọi hồn     : “Ăn cơm mau , bánh bao sắp nguội cả .”