Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
"Thật đáng tiếc. Có chuyện gì mà  tự sát chứ? Thật khiến   sợ hãi. Sau  ai còn dám đến đây khám bệnh nữa?"
"Anh  gì lạ ? Bệnh viện ngày nào mà chẳng   ch.ế.t , còn  cả nhà x.á.c nơi   nhiều x.á.c ch.ế.t nữa  kìa . Bao nhiêu lâu nay   từng  thấy   vì bệnh viện   ch.ế.t mà  dám đến khám đấy  ."
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày lắng , nhưng  đến   cũng chỉ  lời đồn đoán, chẳng  thông tin nào hữu ích cả .
Cô mím môi suy tư một lúc,  quyết định liều một phen , giơ chân bước qua dây phong tỏa hiện trường . Khi  một cảnh sát nhân dân giơ tay chặn , cô lập tức lấy thẻ công tác đeo  cổ  , cũng may ban nãy vì quá vội vàng nên  kịp tháo thẻ  mà cứ thế chạy  khỏi văn phòng , hiện tại cũng  thể mượn  phận nhân viên 《 quần chúng nhật báo 》 quang minh chính đại bước  bệnh viện tìm hiểu tình hình .
Cảnh sát nhân dân kiểm tra thẻ công tác của cô theo đúng thủ tục ,  mới để cho cô tiến .
Cố Nguyệt Hoài thở hắt  một  ,  vội vàng bước  bệnh viện. Đại sảnh vốn đông đúc    giờ đây lạnh tanh . Các y tá, bác sĩ đều  túm tụm  với  một bên, sắc mặt ai nấy đều nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1126.html.]
Cô lướt qua bọn họ , nhanh chân  lên tầng hai. Cố Nguyệt Hoài  tin trùng hợp   thể trùng hợp đến mức  , phòng bệnh xảy  vụ tự sát của nữ y tá  , chính là nơi Hoàng Thịnh từng ở khi nhập viện vì đau bụng .
Đến cửa phòng, cô thấy bác sĩ pháp y đeo găng tay đang kiểm tra thi thể. Thi thể  đặt  ngang  sàn nhà,  cơ thể vẫn còn mặc bộ đồng phục y tá trắng tinh . Cố Nguyệt Hoài khẽ siết c.h.ặ.t t.a.y . Cô lùi sang một bên để  rõ hơn khuôn mặt   . Đó là một  phụ nữ trẻ tuổi,  quen thuộc   lạ lẫm.
Cố Nguyệt Hoài  thể diễn tả rõ cảm giác của . Cô  thở phào nhẹ nhõm,  cảm thấy nặng nề trong lòng. Cảm giác  phức tạp .
Chỉ  một điều là rõ ràng . Đó là, tuy  chút bất kính với   khuất , nhưng cô  cảm thấy may mắn . May mắn vì đó   Bạch Mân.
Nga
Gương mặt cô gái trẻ đang yên tĩnh  đó khiến Cố Nguyệt Hoài nhớ  ,  gần đây cũng là  duy nhất  thấy cô gái trẻ  . 
Đó là  buổi chiều tối ngày cô đến bệnh viện tìm Bạch Mân để lấy sách y .