Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Nguyệt Hoài nhún vai,  mặt hiện rõ vẻ vô tội:
"  cái gì cơ?"
Ngay lúc Hoàng Thịnh chuẩn  bùng nổ mắng chửi, gương mặt Cố Nguyệt Hoài lập tức trở nên nghiêm túc. Giọng cô bình tĩnh :
"Đánh  ẩu đả ? Mấy  vẫn là những đứa trẻ  ? Mới 3 tuổi đúng  ? Đại đội sản xuất Đại Lao Tử  chứa chấp những kẻ chuyên gây chuyện. Nếu còn đánh , tất cả sẽ  đuổi  ."
Sắc mặt Hoàng Thịnh sa sầm. Hắn  bật  lạnh lùng, ánh mắt lộ vẻ khinh thường:
"Đuổi  ?Chỉ dựa  cô á? Một lũ  nhà quê hạ tiện !"
Những lời đả kích  như vả  mặt tất cả xã viên  mặt ở hiện trường lúc đó . Ai nấy đều vô cùng tức giận . Lửa giận trong lòng Cố Đình Hoài vốn   thùng nước lạnh của Cố Nguyệt Hoài dập tắt , nhưng khi  thấy bộ dạng đắc ý và thái độ nhục mạ của Hoàng Thịnh,   nhen nhóm một  nữa , ' thù mới hận cũ '  lửa giận càng bùng lên mạnh mẽ.
Anh bước lên, gương mặt dữ tợn:
"Cậu    nữa xem!"
Bạch Mân  bên cạnh thấy , hoảng hốt kéo tay  , giọng cầu xin:
"Anh cả Cố, dừng   !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1144.html.]
Nghe thấy giọng  của cô, Cố Đình Hoài khựng . Anh  đầu  Bạch Mân, hít sâu một  để bình tĩnh hơn  nhỏ giọng hỏi:
"Em   ? Có  thương ?"
Nhìn những vết bầm tím  mặt , cổ họng Bạch Mân nghẹn . Nỗi xót xa dâng lên, cô vội lắc đầu.
Anh   thương đến thế  mà vẫn lo lắng cho cô  ,  một lời nghi ngờ  trách móc vì đột nhiên  Hoàng Thịnh dây dưa. Ngược ,  còn sẵn sàng bảo vệ cô, lao  đánh  vì cô. Một  đàn ông như , cô còn   gì hơn?
Nga
Bạch Mân nghẹn ngào, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô lấy chiếc khăn tay trong túi , đưa cho :
"Còn  thì ? Rất đau     ?"
Thấy vẻ mặt lo lắng như sắp  của cô, lòng Cố Đình Hoài  xoa dịu . Cảm giác đau đớn   cũng theo đó mà tan biến. Thay  đó, một niềm vui khó tả dâng lên, khiến trái tim  như  bay  khỏi lồng n.g.ự.c .
Anh nhận lấy chiếc khăn tay, l.i.ế.m đôi môi khô khốc, khẽ :
"Không ,  đau."
Không khí ngọt ngào giữa hai  tràn đầy chẳng khác gì ' thêm dầu  lửa ', sắc mặt Hoàng Thịnh trở nên âm trầm đến mức khó coi, giọng  nham hiểm lộ rõ sự bất mãn và tàn nhẫn :
"Bạch Mân ! Cha  em  đồng ý cho em và  xử đối tượng . Vậy mà giờ em  cùng với thằng đàn ông khác câu tam đáp tứ ? Thế nào? Chướng mắt Hoàng Thịnh   ?"