Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Chí Phượng cố chấp :
"Đó là vì  đây điều kiện nhà chúng   , chẳng cô gái nào  mắt gia đình  cả , mà cũng chẳng  gia đình nào yêu thương con gái  nguyện ý cho con gái gả đến một nhà khác sống cực cực khổ khổ .  giờ khác , nhà   danh tiếng , lương thực đầy đủ sung túc , gả đến nhà chúng  sẽ   chịu khổ , lúc  chuyện cưới vợ của  cả con mới  thể dễ dàng hơn."
THai   dứt lời, Cố Nguyệt Hoài kéo rèm lên, ánh mắt  thẳng  Cố Chí Phượng. Cô lắc đầu, giọng  mang chút mệt mỏi:
"Cha, thím Mỹ Hoa   gì với cha thế?"
Cố Chí Phượng  chút ngượng ngùng, ông liếc   ngoài cửa sổ  chuyển chủ đề:
"Con về  ? Vậy  cả của con ?"
Cố Nguyệt Hoài bình thản chỉ về phía :
"À,   , đánh  , đang ở ngoài ."
"Đánh ?"
"Anh cả đánh ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1151.html.]
Cả Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài đồng loạt lên tiếng, ngạc nhiên  giấu  trong ánh mắt.
Từ nhỏ đến lớn, Cố Đình Hoài luôn là  chín chắn nhất trong nhà, gánh vác trách nhiệm của  cả một cách chu . Cố Đình Hoài  việc chăm chỉ, nghiêm túc, quan hệ với   cũng , từ  đến nay  từng đỏ mặt tức giận lớn tiếng với ai chứ đừng  đến đánh  .
Trong lúc họ còn đang thắc mắc, Cố Đình Hoài cùng đám  Bạch Mân bước  nhà. Gương mặt lấm lem của  khiến Cố Tích Hoài  khỏi trợn mắt há mồm:
"Anh cả ! Giỏi lắm ! Có tiến bộ !"
Cố Chí Phượng nhíu mày, tát  gánh Cố Tích Hoài một cái , cái tội  hươu  vượn ,  đó  Cố Đình Hoài , giọng  nghiêm túc:
"Sao  đánh ? Con đánh  với ai?"
Cố Đình Hoài xoa nhẹ vết thương  mặt, ngại ngùng trả lời qua loa:
"Con  ,  đau chút nào . Mọi   cần hỏi nữa."
Nga
Rõ ràng, sự qua loa   thể thuyết phục  Cố Chí Phượng. Ông đặt quả óc chó trong tay xuống, ánh mắt nghiêm nghị  con trai:
"Rốt cuộc chuyện  là như thế nào?"
Từ nhỏ, ông  dạy các con   dùng bạo lực để giải quyết vấn đề. Mỗi  đánh  đều   lý do chính đáng. Nếu chuyện     rõ, chỉ  nguyên nhân  chính đáng   ,   giáo huấn ,   chẳng  từ  xuống  sẽ hình thành thói quen dùng nắm đ.ấ.m  trải qua đầu óc để giải quyết  việc  ? Cả nhà bọn họ   sẽ  dán cái mác thô nhân   ?