Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bà  nhét miếng thịt  miệng,  tiếp tục  nhai nhồm nhoàm  :
"Thế nào bé? Nếu ăn no  thì  băm nhân bánh , bằng   kịp  , thời gian cũng  còn sớm nữa , gia đình cô còn   trở về  khi quá muộn . Cô đây là đang khen cháu đấy, khen nhân bánh cháu  ngon, khiến cô ăn  còn  mang về nhà tiếp tục từ từ thưởng thức !"
Nga
"Phụt…" Uông Tử Yên cũng  nhịn ,  vội uống một ngụm nước để che giấu sự buồn .
Bị các cô liên tục đánh gãy , khiến Cố Ngân Phượng cảm thấy cực kỳ  vui, những thanh niên thời nay thật   giáo dưỡng ,   phép lịch sự  bàn ăn gì cả. Bà   định lên tiếng dậy đời thì bỗng  thấy giọng  bình tĩnh của con gái bà  Lý Tinh Tinh— từ lúc bước  nhà vẫn luôn im lặng nhưng  lúc   bất đắc dĩ mở miệng chặn bà  tiếp tục đem mặt ném xuống đất mà chà đạp :
“Mẹ, đừng  nữa, cứ yên lặng mà ăn cơm .”
Lý Tinh Tinh tính tình  nay vốn trầm tĩnh ít  ,  lẽ cũng vì ít khi mở miệng nên giọng  cũng phảng phất mang theo chút khàn khàn nhàn nhạt.
Cố Ngân Phượng bĩu môi,  để ý đến lời con gái, tiếp tục lo chính  ẩm bẩm:
"Hôm nay là giao thừa mà , ăn bữa cơm tất niên  ,  nhiều  chuyện mới tạo bầu  khí vui vẻ náo nhiệt  . Tết nhất mà . Bé, cháu cũng nên hiếu kính cô hai, đúng  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1184.html.]
Cố Đình Hoài vốn   gây chuyện  mặt Bạch Mân, nhưng  câu  ,  trong lòng cũng bùng lên chút tức giận , mày  nhăn  , chuẩn  lên tiếng  chuyện  em gái . Tuy nhiên, ngay lúc đó, Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng buông đũa, than nhẹ một tiếng  ngước mắt tầm mắt  thẳng  Cố Ngân Phượng đang  đối diện .
Giọng cô trong trẻo, mang theo vẻ lạnh lùng:
"Cô hai, nhiều  ăn sủi cảo thế , cô đoán cháu  dùng hết bao nhiêu nhân?"
Không ai kịp phản ứng tại  Cố Nguyệt Hoài  hỏi câu hỏi   tưởng chừng chả liên quan gì như ? Cô tiếp tục mỉm , giọng  càng thêm dịu dàng:
"Mấy cân thịt heo, mấy cân rau cần, còn cả gia vị. Nể tình chúng  là họ hàng, cô đưa cháu năm đồng là . Không nhiều chứ? Nếu cô đồng ý với giá , cháu sẵn sàng  việc  công. Dù , cô là cô hai của cháu, cháu  lấy tiền công,  ?"
Cố Nguyệt Hoài giống như chỉ là tuỳ ý  một chút mà thôi , nhưng giọng  còn  rơi xuống ,  khí  bàn ăn  lặng ngắt như tờ.