Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Diêu Mỹ Lệ  , khóe miệng co giật,  nhịn  đẩy nhẹ vai Vạn Thanh Lam,  hiệu cô  nên chú ý lời . Dù ,  bàn vẫn còn con gái của chính chủ .
Vạn Thanh Lam trợn mắt, tặc lưỡi :
"Làm gì thế?   sai chỗ nào? Gặp họ hàng như  đúng là xui xẻo lớn.  mà trừ cô gái  ,  còn khá ưng cô ,   cái gọi là đạo ' hiếu ' trói buộc,   những lời  thích !"
Nói xong, cô   quên ném một ánh mắt tán thưởng về phía Lý Tinh Tinh.
Lý Tinh Tinh chỉ khẽ liếc cô  một cái,   gì.
Vạn Thanh Lam chẳng để ý,  nhỏ giọng hỏi:
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1188.html.]
"Nguyệt Hoài, cô đoán xem họ  ngoài  gì? Đừng  là  thuyết phục cha cô để cô  nhân bánh để cho họ mang về đấy nhé?"
Đến cuối câu, âm lượng của cô  cao hơn một chút, xen lẫn vẻ tức giận.
Cố Nguyệt Hoài mỉm , lắc đầu: “Đại khái .”
Từ khi  thấy thái độ của Cố Ngân Phượng , cô vẫn luôn cẩn thận suy nghĩ ,  thật  , Cố Ngân Phượng vốn dĩ   lui tới nhà bọn họ, việc một    việc gì mà đột ngột tìm đến cũng giống như '   việc mà hiến ân cần , vô gian tức đạo ', cho nên Cố Ngân Phượng  lúc  dìu già dắt trẻ đến đây,  thể là vì hai lý do: Thứ nhất,  thể chỉ đơn giản là  kiếm một bữa cơm, thứ hai,  lẽ là vì cần vay tiền hoặc mượn lương.
Lần , Cố gia  thể cùng một lúc lấy  một khoản tiền lớn để trả nợ, cũng coi như là một hình thức biến tướng khoe  sự giàu  của Cố gia lúc  , khiến  '  lòng ' ghi nhớ là chuyện bình thường .
Nếu là  đây,  lẽ vì sĩ diện, Cố Ngân Phượng sẽ  bỏ  mất mặt mà đến .  tình hình hiện tại, lương thực khan hiếm, ở Cung Tiêu Xã và các trạm lương thực,  dân  xếp hàng dài mới mua  chút ít. Trong  cảnh cung  đủ cầu như , việc bà  tìm cách khác là điều dễ hiểu.
Có lẽ ngay từ khi Cố Gia kết hôn, Cố Ngân Phượng   ý định đến đây “hút máu”, thậm chí cũng  thể sớm hơn , từ cái ngày nhà cô thanh toán   khoản nợ cho Cố Ngân Phượng và Cố Thiên Phượng . Dù , tiền sính lễ để Cố Gia kết hôn cũng do bác cả Cố Thiên Phượng mượn từ nhà cô. Nếu  hai  em họ  bàn bạc từ  thì cô cũng chả cảm thấy ngạc nhiên cho lắm .
Trong mắt Cố Ngân Phượng, nhà họ Cố  tiền, và chỉ cần lý do đó thôi  đủ để bà  “Hạ  hàng quý”.