Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lời của Hoàng Thịnh còn  dứt, Cố Nguyệt Hoài đột nhiên , tiếng  lạnh lẽo đem tất cả sự chán ghét khinh bỉ ,   bộc lộ  tới : “Hoàng Thịnh, hôm nay   ăn phân  ? Sao miệng  bẩn thỉu thế? Nếu   sợ, thì ngày mai  sẽ đưa những chuyện   lên báo , để cho   cùng thưởng thức.  cũng   , cha  'quan lớn' của  , liệu còn  thể  vững , khi   quý tử của  xuống nông thôn   những chuyện  ?” Cô ,  chút khách khí, mỗi từ đều chứa đầy sự khinh miệt.
Lời  của Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng và sắc bén, như một nhát d.a.o đ.â.m  lòng Hoàng Thịnh, khiến   thể phản bác.
"Cô!" Hoàng Thịnh trợn mắt  Cố Nguyệt Hoài , giận dữ đến run  , định mở miệng mắng chửi .
 Cố Nguyệt Hoài chẳng quan tâm đến Hoàng Thịnh như thế nào , cô  sang hai thanh niên đang  xem kịch,  
Nga
"Hai  là  do bí thư chi bộ Lưu cử đến để dẫn    ? Đưa thẳng   đến chỗ bí thư chi bộ của chúng  ."
Cô ngừng một chút, giọng điệu dịu  đôi phần:
"Đêm nay là đêm giao thừa, cảm ơn các   vất vả chạy một chuyến."
Dưới ánh trăng, Cố Nguyệt Hoài toát lên một vẻ  tinh tế, nhẹ nhàng nhưng đầy cuốn hút, khiến hai thanh niên của đại đội Phàn Căn  khỏi đỏ mặt. Họ vội vã xua tay, họ hiểu ý của cô, nên nhanh chóng đưa Hoàng Thịnh rời , tránh để  bất kỳ sự bất tiện nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1254.html.]
Sau khi họ rời ,  khí   hề trở nên dịu , mà trái , cảm giác căng thẳng còn dâng cao hơn.
Uông Tử Yên và Kim Xán liếc , cả hai    mở lời thế nào.  lúc đó, Cố Tích Hoài,  đưa Vạn Thanh Lam và Diêu Mỹ Lệ về công xã  trở , thấy   liền tiến đến hỏi : "Ai? Các ngươi    đây? Bên ngoài  lạnh ?"
Cố Nguyệt Hoài liếc  họ, bình tĩnh :
"Anh hai,  ba, các  đưa Tử Yên và Tiểu Xán về  ."
Cố Tích Hoài nhướng mày,  thoáng qua Cố Đình Hoài và Bạch Mân đang im lặng. Nhận  điều gì đó  ,   hỏi thêm, chỉ đáp:
"Được ,    cũng về sớm nhé. Lạnh lắm đấy."
Bọn họ rời , chỉ còn  ba : Cố Nguyệt Hoài, Cố Đình Hoài và Bạch Mân.
Cố Nguyệt Hoài dừng  một chút,  ngữ điệu bình tĩnh : "Anh cả, chuyện đêm nay từ em đến kể  ."
Cố Nguyệt Hoài  rõ  một loạt sự kiện , Bạch Mân   tổn thương cả về thể xác lẫn tinh thần. Chắc chắn cô sẽ   đủ dũng khí để nhắc  những chuyện đau lòng .