Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chỉ trong chớp mắt, sống lưng Vạn Thanh Lam lập tức thẳng băng, cả  căng thẳng. Cô  cuống quýt thu hồi cảm thán  , ánh mắt  tự chủ  mà đảo nhanh về phía cửa.  ngoài cửa trống , nào  bóng dáng Hoàng Bân Bân?
Khóe miệng cô  giật giật, lập tức nhận     Cố Nguyệt Hoài lừa.
Vạn Thanh Lam tức giận trừng mắt  Cố Nguyệt Hoài, giọng điệu hung hăng:
"Có  cô  chuyện gì   ?"
Cô     ngốc , việc Cố Nguyệt Hoài nhắc đến Hoàng Bân Bân chắc chắn   ngẫu nhiên, hẳn cô   nắm  vài "thông tin nội bộ".
Cố Nguyệt Hoài bật  ha hả, tay vẫn nhàn nhã phác thảo  bảng vẽ, miệng  ngừng tấm tắc :
Nga
"Vạn Thanh Lam, chỉ  cô thiếu một căn ' gân ' mới phản ứng cũng chậm  thôi . Cô cứ thử hỏi xem, trong đơn vị  ai mà   Hoàng Bân Bân thích cô?
"Tê —— hư, im miệng, im miệng!" Vạn Thanh Lam hít một  khí lạnh, vội vàng lao tới, che miệng Cố Nguyệt Hoài . Cả  cô bỗng dưng cứng đờ, ánh mắt đảo lia lịa, vẻ mặt hoảng hốt như thể sợ ai đó đang  thấy.
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày thành chữ "xuyên" (川), vẻ mặt trầm tư,  nhẹ nhàng đẩy tay Vạn Thanh Lam , lạnh lùng hướng về cửa mà hô :
"Bân Bân ,  tới ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1275.html.]
Vạn Thanh Lam ôm ngực,  lạnh một tiếng, nhưng  tin  lời  của Cố Nguyệt Hoài, liền đáp:
"Lần    tin cô nữa ! Nói  ! Cô rốt cuộc    ? Cô  , tối qua   đột nhiên  với … Nói những lời đó khiến   sững  luôn đấy!"
Cố Nguyệt Hoài nhướn mày, ánh mắt lướt qua Hoàng Bân Bân,   dừng  vì  Vạn Thanh Lam nhắc đến tên  và chuyện tối qua. Cô thong thả, ung dung lên tiếng hỏi:
"Hả? Thổ lộ  ? Anh   nâng cấp mối quan hệ của hai  ? Vậy cô nghĩ thế nào?"
Nói đến đây, Vạn Thanh Lam  khỏi thở dài một cách buồn bã, vẻ mặt ảm đạm:
"  thể nghĩ thế nào chứ? Cô   , dù nhà hai chúng  nhà ở gần ,  trong nhà cũng quen thuộc, nhưng      căn bản  thích ."
Cố Nguyệt Hoài cảm thấy khó hiểu, đây là  đầu tiên cô  Vạn Thanh Lam  về chuyện , liền hỏi:
“Vì cái gì?”
Vạn Thanh Lam nhíu mày, vẻ mặt càng thêm nặng nề:
"Mẹ Hoàng Bân Bân  ở tiệm cơm quốc doanh,  bình bầu là nhân viên kiểu mẫu ngành dịch vụ ,  nổi tiếng ở khu phố của chúng  ."
"Mẹ  kể, hồi trẻ bà  và  của Hoàng Bân Bân lúc nào cũng     mắt, âm thầm ganh đua, so sánh đủ thứ. Dù bên ngoài vẫn tỏ  lịch sự, hòa nhã, nhưng thực tế, giữa họ chẳng  chút hòa hợp nào."