Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
"Hơn nữa,    gần đây    đang cố gắng tác hợp cho   với con gái của đầu bếp trưởng ở tiệm cơm. Mẹ    tiêu chuẩn chọn đối tượng cho   cao đến , chắc chắn sẽ chướng mắt một  bình thường như . Vì thế,  nghĩ gì thì  tác dụng gì chứ? Hoàng Bân Bân ngu ngốc  chỉ  gây thêm phiền phức cho  thôi."
Nói xong, Vạn Thanh Lam đưa tay vò rối tóc, khuôn mặt lộ rõ vẻ bực bội.
Cố Nguyệt Hoài im lặng suy nghĩ,  gật đầu như thể  hiểu  điều gì:
"Nghe cô  ,  vẻ như cô cũng  phản cảm đối với việc    phát triển mối quan hệ giữa hai ,  ?"
Nghe , Vạn Thanh Lam  khỏi đỏ mặt, ngập ngừng đáp:
Nga
"Cũng... cũng  ... mà...   ..."
 lúc , Hoàng Bân Bân nhẹ nhàng hô một tiếng :
"Thanh Lam?"
Vạn Thanh Lam giật , suýt nữa ngã bật xuống đất, vội vàng hỏi:
"Anh…  tới lúc nào?"
Cố Nguyệt Hoài bật , cầm một xấp giấy vẽ  dậy:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1276.html.]
"Thôi,   quấy rầy hai  tâm sự nữa.   báo cáo công việc với tổng biên tập, tiện thể xin phép nghỉ và hỏi thêm về lớp học ban đêm tối nay."
Vạn Thanh Lam bắt lệch trọng tâm trong câu  của Cố Nguyệt Hoài . Cô  vô cùng ngạc nhiên , sự tồn tại của Hoàng Bân Bân lập tức  ném   đầu : 
"Xin phép nghỉ? Cô nghỉ  gì?"
Cố Nguyệt Hoài xua tay,  trả lời, bước thẳng tới văn phòng Ngụy Lạc.
Tuy nhiên, Cố Nguyệt Hoài  ngờ  tình cờ chứng kiến Ngụy Lạc đang cãi . Người thường luôn điềm tĩnh, ít khi để lộ cảm xúc, giờ đây  như một ngọn lửa bùng cháy, hận  thể dùng hết tất cả những lời thô tục trong đời . Giọng  của bà  còn vững vàng như  khi, mà run rẩy vì cơn phẫn nộ, từng lời, từng câu đều chất chứa sự tức giận  thể kìm chế.
“Lý Nguyên! Ông   là    ? Ăn chơi nhậu nhẹt, gái gú, cờ bạc, còn  cái gì mà ông  dính  ?”
Ngụy Lạc hét lên, giọng khàn đặc, đầy phẫn nộ, như thể  xé rách cuống họng.
Bên trong, một giọng nam  kiên nhẫn vọng :
"Ngậm miệng! Lớn tiếng như ,  sợ  khác  thấy ?"
Người đàn ông  xong ,  chuyển miệng uy h.i.ế.p : "Được , Ngụy Lạc, đừng  nổi điên nữa. Mau đưa tiền cho , cầm tiền trong tay  sẽ  dây dưa nữa , lập tức rời  . Nếu , hôm nay bà đừng mong  chuyện kết thúc dễ dàng . Tết nhất sắp đến , bà chắc chắn    chuyện trở nên  hổ, đúng ?"