Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cô cầm lấy đôi đũa, chậm rãi gắp một miếng hoành thánh,  thản nhiên liếc Vạn Thanh Lam một cái   nhạt:
“Bớt lo chuyện bao đồng , tóc cô rụng gần hết  đấy.”
Giọng điệu mang theo ý trêu chọc, nhưng trong mắt  đầy vẻ thích thú, như thể đang cố nhịn   bộ dạng nghiêm túc quá mức của bạn .
Khóe miệng Vạn Thanh Lam giật giật, trừng mắt lườm Cố Nguyệt Hoài đầy ai oán. Chuyện rụng tóc  đủ đau lòng ,  mà còn  đem  trêu chọc!
Cô thở dài não nề, nhưng ngay giây tiếp theo  dứt khoát vứt bỏ bi thương, cúi đầu tập trung  bộ tinh thần  bát mì hoành thánh  mặt. Đã  thể cứu vãn mái tóc,  thì ít nhất cũng  cứu vớt chiếc bụng đang réo ầm ĩ! Cô hùng hổ cầm đũa, ăn như thể đang tuyên chiến với cả thế giới, từng miếng từng miếng hoành thánh đều mang theo quyết tâm nuốt trôi  uất ức.
Vạn Thanh Lam ăn xong, dùng tay lau qua lớp dầu bóng loáng còn vương  môi,  đột nhiên nhớ  điều gì, cô  hỏi:
“À đúng , suýt nữa quên hỏi, rốt cuộc cô xin nghỉ  gì thế?”
Vạn Thanh Lam khẽ hắng giọng, nghiêm nghị cất tiếng, giọng điệu cứng rắn như một giáo viên khó tính:
“Hôm nay lớp học ban đêm chính thức bắt đầu. Học sinh  chuyên tâm học tập,   lơ là. Ai cũng  chấp hành kỷ luật nghiêm chỉnh,  thể tùy tiện xin nghỉ chỉ vì những lý do cá nhân  chính đáng. Nếu   tinh thần học tập nghiêm túc,    thể tiến bộ ?”
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1287.html.]
Sau đó   đổi vẻ mặt ngay lập tức dí dỏm  :
"Đương nhiên, nếu cô nghỉ để lo hôn lễ cho  Cố và chị Bạch Mân thì coi như    gì, vì  cũng  xin nghỉ để  chung đây!”
Nói đến đây, cô bật  khanh khách đầy khoái chí,   chẳng giữ nổi hình tượng tiểu thư dịu dàng. Trông bộ dáng , ai mà ngờ  cô cũng là một đóa hoa xinh  của tòa soạn báo chứ!
Cố Nguyệt Hoài khoanh tay  Vạn Thanh Lam từ  xuống , ánh mắt đầy suy tư, như thể đang nghiên cứu một hiện tượng kỳ lạ.
Bị  đến sởn tóc gáy , Vạn Thanh Lam nhíu mày:
“Cô  gì mà ghê ?! Có gì dính  mặt  ?”
Cố Nguyệt Hoài chậm rãi lắc đầu, giọng điệu đầy trêu chọc:
“ chỉ đang nghĩ... một  phóng khoáng như cô ... như  ... ừm ... còn như  ...     ai  phúc khí rước về.”
Vạn Thanh Lam nghẹn họng, trừng mắt  Cố Nguyệt Hoài, nghiến răng nghiến lợi tỏ vẻ hung dữ ,  :
“?! Như  ? Cô là ngứa da  ?"