Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nước ấm trong nồi  sẵn sàng, cô đơn giản rửa mặt qua loa,  đó liền lên giường đất ở gian ngoài, chìm  giấc ngủ.
Mơ mơ màng màng, cô vẫn nhớ đến chuyện Trình Lăng  hẹn  trưa mai cùng ăn cơm tại tiệm cơm quốc doanh.
Sáng hôm , Cố Nguyệt Hoài đến tòa soạn 《 quần chúng nhật báo 》  sớm. Vừa bước , cô  thấy Vạn Thanh Lam đang  ngủ  bàn  việc, dáng vẻ  chút mệt mỏi.
Cô liếc qua Hoàng Bân Bân,  đang cẩn thận đắp chăn cho Vạn Thanh Lam. Thấp giọng, cô hỏi:
"Sao hôm nay cô  đến sớm ?"
Hoàng Bân Bân khẽ lắc đầu, sắc mặt  chút ảm đạm. Dường như những thất bại gần đây  khiến  chịu  ít đả kích.
Không   bao lâu trôi qua, Vạn Thanh Lam dần tỉnh . Cô duỗi  một cách lười biếng, khi  thấy tấm chăn rơi  mặt đất, cô khựng  một chút,  giả vờ như   chuyện gì, nhặt lên đưa cho Hoàng Bân Bân , khách sáo :
“Cảm ơn.”
Hoàng Bân Bân càng thêm trầm lặng, yên lặng gật đầu,   gì mà cúi xuống tập trung  công việc.
Trong tình yêu gục ngã, trong công việc, nhất định dũng cảm tiến tới . Cuộc đời  chỉ  mỗi tình yêu, vẫn còn bao nhiêu thứ đang chờ  chinh phục phía !
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1310.html.]
Tuy tự an ủi là thế , nhưng Hoàng Bân Bân vẫn  suy sụp !
Vạn Thanh Lam  để ý quá nhiều đến Hoàng Bân Bân ,  thấy Cố Nguyệt Hoài đến thì bật  hì hì, kéo ghế  sát bên cạnh cô, hạ giọng :
“Nguyệt Hoài!   tự quyết định cho đăng chứng minh ! Hôm nay sẽ phát hành đó! Sáng sớm  đến đây, cũng coi như  chút thành tựu. Này, xem !”
Cô hí hửng lấy tờ báo sáng nay  in xong đưa cho Cố Nguyệt Hoài, mặt mày đắc ý, chỉ  một góc  trang giấy.
“Này ,  !”
Nơi đó, chiếm hẳn một phần tư trang báo, chính là tờ chứng nhận đoạn tuyệt quan hệ—trang trọng, rõ ràng, hệt như một thông báo quan trọng.
Dường như cô đang háo hức chờ xem phản ứng của Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt lấp lánh đầy đắc ý, như thể  : Thấy ? Chuyện lớn thế  mà  tay  còn  giải quyết nhanh gọn thế đấy ! Có   lợi hại ? Mau khen  !
Thông thường, những thông báo như cắt đứt quan hệ chỉ chiếm một góc nhỏ  trang báo, tuyệt đối  thể nào chiếm hẳn một phần tư trang như thế . Rõ ràng, đây là kết quả của một chút “sắp xếp” từ Vạn Thanh Lam.
Cố Nguyệt Hoài  thoáng qua, khóe môi khẽ cong lên, ánh mắt mang theo chút ý . Giọng cô nhẹ nhàng nhưng chân thành:
“Thanh Lam, cảm ơn cô.”