Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cái gọi là tình , cái gọi là công bằng, từ đầu đến cuối chỉ là cái cớ để bà  moi tiền mà thôi!
Cố Chí Phượng  ngờ rằng  đầu tiên chạm mặt "thông gia"  là một trận đối đầu căng thẳng đến mức nghẹt thở. Không  những lời chào hỏi khách sáo, cũng chẳng  sự hòa nhã tối thiểu giữa hai bên gia đình, mà chỉ  là lửa giận ngút trời, như thể chỉ cần một ánh mắt cũng  thể thiêu rụi đối phương. Tất nhiên là tất cả đều đơn phương đến từ Bạch gia , bản  Cố Chí Phượng thậm chí còn  bao giờ thấy một  đàn bà nào '  thể  ' như   gì đến việc dám trực diện đấu võ đài với  đàn bà  mặt  !
Vừa  thấy Bạch Mân, Từ Đông Mai liền bùng lên lửa giận, hai mắt đỏ bừng, giọng  the thé chua ngoa, mang theo sự oán hận và cay nghiệt đến cực điểm:
“Được lắm, Bạch Mân! Tao gọi mày bao nhiêu  mới chịu ló mặt ? Giờ   chống lưng  nên coi nhà  đẻ như rác rưởi  ? Lại đây ngay cho tao!”
Vừa dứt lời, ánh mắt bà  liền quét sang Cố Đình Hoài đang  bên cạnh Bạch Mân. Trong khoảnh khắc , sự căm ghét, khinh bỉ tràn ngập đáy mắt bà , như thể chỉ cần  thấy  thôi cũng đủ khiến bà  thấy ghê tởm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1337.html.]
Trong mắt Từ Đông Mai, Bạch Mân  bao giờ là một đứa con gái để yêu thương, mà chỉ là một hũ vàng ròng – một công cụ để kiếm lợi.
Nga
Từ nhỏ, Bạch Mân  bộc lộ nhan sắc hơn , một vẻ  đủ khiến   kinh ngạc. Chính khoảnh khắc phát hiện  điều đó, trong mắt Từ Đông Mai, Bạch Mân từ địa vị ' kẻ hầu  hạ ' của Bạch gia  chính thức thăng cấp trở thành món hàng quý giá, một con gà đẻ trứng vàng đang chờ ngày  mang  trao đổi.
Bà  giữ Bạch Mân ở  Bạch gia bao nhiêu năm   vì tình mẫu tử, mà chỉ vì Bạch Mân   giá,  đến thời điểm thích hợp để bán . Bà  kiên nhẫn chờ ,  chờ ,   để Bạch mân  một tương lai   báo đáp bà  , mà để khi thời cơ đến,  thể đổi lấy một món hời xứng đáng.
Bạch Mân càng rạng rỡ, càng  tiền đồ, thì trong mắt Từ Đông Mai, Bạch Mân càng trở nên quý giá. Một cuộc hôn nhân với kẻ giàu , quyền thế  chỉ mang  cho bà một khoản sính lễ kếch xù, mà còn giúp bà củng cố địa vị trong Bạch gia, tận hưởng ánh mắt ngưỡng mộ của bao .
Vậy mà bây giờ, hũ vàng của bà    một kẻ nghèo kiết xác vớt  mất ?!
 lầm rốt cuộc  ở ?