Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nếu hôm nay cô  trốn tránh,  để  khác   bảo vệ ,  thì cả đời  cô cũng đừng mong  thể ngẩng đầu lên  nữa.
Dù là oán hận  tổn thương, cô cũng  tự  đối mặt.
Lần , cô nhất định  tự   lên.
Cố Nguyệt Hoài khựng , ngoảnh đầu  Bạch Mân, ánh mắt trầm lắng. Một thoáng do dự lướt qua đáy mắt, nhưng  cô vẫn thu  bước chân.
Phải, Bạch Mân  đúng , chị  cần  trưởng thành. Nếu ngay cả thử thách  chị  cũng  thể vượt qua,   , khi  cả  còn ở bên cạnh, khi cuộc đời buộc chị   đối mặt với những sóng gió lớn hơn, chị  sẽ   thế nào? 
Bạch gia giống như một ngọn núi lớn, đè nặng lên đôi vai Bạch Mân, kiềm hãm từng bước chân chị    về phía . Nếu chị    một cuộc sống mới,  thoát khỏi những ràng buộc cũ kỹ, chị   thể cứ mãi trông chờ   khác  tay giúp đỡ. Bạch Mân  tự  gạt bỏ gánh nặng , tự  bước  khỏi cái bóng quá khứ.
Cố Nguyệt Hoài hiểu rõ, cô  thể giúp Bạch Mân một , nhưng  thể ở mãi bên cạnh để bảo vệ chị  . Trên đời ,  ai  thể là điểm tựa vững chắc mãi mãi. Sẽ  lúc, ai  cũng  học cách tự  vững, tự đối mặt với giông bão của chính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1348.html.]
Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài dần trở nên kiên định. Nếu ngay bây giờ Bạch Mân  học cách  lên,  học cách đối diện và chiến đấu, thì  , ai  thể bảo đảm Bạch Mân sẽ   đánh gục thêm  nữa?
Nghĩ đến những lời mắng nhiếc cay nghiệt của Từ Đông Mai dành cho Cố Đình Hoài, Bạch Mân siết chặt tay, móng tay cắm sâu  da thịt đến mức đau rát, nhưng cô  hề buông lỏng.
Nga
Cơn giận như ngọn lửa bùng lên trong lồng ngực, thiêu rụi chút kiên nhẫn cuối cùng của cô. Đủ , nhẫn nhịn  khiến cô thoát khỏi bóng ma quá khứ, chỉ càng khiến  khác xem cô là kẻ yếu dễ bắt nạt!
Nếu hôm nay  chấm dứt triệt để, thì những   sẽ mãi quấn lấy cô như bóng ma  thể xua !
Bạch Mân hít sâu một , đè nén cảm xúc đang trào dâng trong lòng,  đó ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh  thẳng  Từ Đông Mai.
Giọng cô vang lên, từng chữ dứt khoát, rõ ràng,  cho đối phương bất kỳ cơ hội nào phản bác:
"Từ Đông Mai,    cuối cùng— sẽ  theo bà về! Giữa chúng    còn bất kỳ quan hệ gì nữa! Nếu bà còn tiếp tục ép buộc,  thì chúng  cứ lên đồn cảnh sát  rõ  chuyện! Xem thử những năm qua bà  đối xử với  như thế nào! Bỏ đói, ngược đãi, đánh đập—từng chuyện một,  đều nhớ rõ!"