Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Nguyệt Hoài vẫn giữ nguyên nụ  nhạt, giọng  bình thản nhưng ẩn chứa sự lạnh lẽo khiến    rét mà run:
“Bảo bọn họ về .”
Từ Đông Mai  dọa đến mức  dám phản bác nửa lời, vội vàng  đầu, gấp gáp  với đám  thích  cùng:
“, đúng, đúng! Mọi  cứ về  , mau về ! Chuyện  để chúng  tự bàn bạc với thông gia là .”
Nhóm  thích từ Phàn Căn đại đội   như  đại xá,  ai chần chừ thêm giây nào. Họ vội vàng chào qua loa  nhanh chóng chuồn , chỉ sợ chậm một bước sẽ  liên lụy  trận chiến . Thực , ngay từ lúc bước chân  cửa, bọn họ  cảm hối hận vì theo đôi vợ chồng  đến đây . Nếu   vì nể tình  thích, ai  dại dột mò đến đây để tự rước lấy nhục nhã như thế?
Bạch Mân  sống thế nào ở Bạch gia,  ngoài  thể  rõ, nhưng đám  thích của họ thì   thể  ?
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1357.html.]
Quan hệ giữa hai bên    cắt đứt, chuyện    giấy chứng nhận từ Đại đội, thậm chí còn  thông báo  báo. Vậy mà Bạch Sơn và Từ Đông Mai vẫn mặt dày đến tận cửa, gây rối , đòi  , đem  hề   hổ biểu diễn khí thế mười phần . Chẳng lẽ họ nghĩ chỉ cần dùng vài ba câu  là  thể coi như giấy chứng nhận của Đại đội và bài báo   tồn tại ? Chỉ dựa  sự vô lý và ngang ngược của  mà  thể ép Cố gia  nhún nhường? Nếu  Cố gia tố cáo lên cảnh sát với tội danh quấy nhiễu, gây rối trật tự công cộng, thì hậu quả sẽ  ?
Ý nghĩ   lóe lên, một cơn lạnh liền chạy dọc sống lưng đám  thích. Nếu thật sự để sự việc  quá xa, ai  thể gánh nổi trách nhiệm? Bạch Mân  cắt đứt quan hệ với Bạch gia,  thì chuyện của cô   còn liên quan đến họ nữa.  nếu cứ cố tình chen , chẳng  là tự chuốc lấy phiền phức ?
Không ai  biến  thành kẻ ngốc cả. Chỉ trong chớp mắt, nhóm  thích đang  hóng chuyện liền như đàn ong vỡ tổ, cuống cuồng tháo chạy. Lúc , dù    chút quan hệ họ hàng với hai vợ chồng Bạch gia cũng chỉ hận  thể lập tức phủi sạch quan hệ . Rốt cuộc , so với việc giữ , ai còn quan tâm đến chuyện của Từ Đông Mai nữa ?
Từ Đông Mai cẩn thận ngước mắt  Cố Nguyệt Hoài, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh nhưng vẫn cố nặn  một nụ  lấy lòng, giọng điệu thấp thỏm:
“Cô… cô  thể buông tay  ?”
Lời  thốt , bà   cảm thấy hối hận. Cố Nguyệt Hoài   thể dễ dàng buông tha cho bà  chứ?