Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bạch Mân khựng  một chút, theo bản năng  về phía Cố Đình Hoài. Anh   gì, chỉ khẽ mỉm  trấn an cô. Chính nụ   khiến lòng cô mềm , những đau khổ và khó chịu   cũng theo đó mà tan biến.
Chuyện giữa Bạch Sơn và Từ Đông Mai, ai cũng , giờ  Cố Nguyệt Hoài   thì  ? Có gì đáng  hổ chứ?
Điều quan trọng nhất bây giờ là cô  cùng Cố Đình Hoài xây dựng một cuộc sống  ,  một tương lai hạnh phúc trọn vẹn bên .
Cố Nguyệt Hoài vươn vai, che miệng ngáp một cái, giọng  lười biếng mà thản nhiên:
“Được , chuyện cũng  xong,    nghỉ sớm một chút . Ngày mai em  xuất phát từ sáng sớm, dọc đường cũng sẽ trì hoãn mấy ngày, cần  tranh thủ nghỉ ngơi một chút .”
Nói xong, cô xoay  rời .
Mọi    cũng  lượt giải tán, bầu  khí dần yên tĩnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1377.html.]
Cố Chí Phượng  con gái, trong lòng dâng lên một chút lo lắng, nhưng ông cũng hiểu rõ tính cách của cô. Cô vốn cứng rắn,  chủ kiến, đôi khi, chính ông mới là  đáng lo hơn . Nghĩ đến điều đó , ông đem những điều   lặng lẽ nuốt  trong bụng , chỉ vỗ nhẹ lên vai cô, giọng  chứa đầy sự quan tâm:
“Ngủ sớm .”
Nga
Cố Nguyệt Hoài gật đầu,   thêm gì. Cô vẫn mặc nguyên quần áo,  xuống, kéo chăn lên  nhanh chóng chìm  giấc ngủ,  thở dần đều đặn, như thể  chuyện ban nãy chẳng để  chút gợn sóng nào trong lòng cô.
Ngày hôm  , khi mà bên ngoài trời vẫn còn tối mịt, trong nhà yên tĩnh đến mức chỉ  thấy tiếng gió khẽ lùa qua khe cửa. Cố Nguyệt Hoài mở mắt. Cô hít sâu một , nhẹ nhàng rời khỏi giường, bắt đầu thu dọn hành lý cho chuyến  sắp tới.
Phần lớn đồ đạc, Cố Nguyệt Hoài đều cất gọn trong  gian Tu Di, chỉ giữ  một ít lương khô và nước uống trong túi để tiện sử dụng dọc đường.
Cô vẫn còn nhớ rõ   khi đến thành phố Chu Lan, bản   gặp  ít rắc rối vì  thể tùy ý lấy đồ từ  gian. Nếu  dùng thứ gì, cô bắt buộc  tiến  bên trong,  phiền phức  bất tiện. Khi , cô thậm chí còn cảm thấy  gian  chẳng  bao nhiêu tác dụng thực tế, ngoài việc cất giữ đồ đạc.  bây giờ thì khác.
Giờ đây, cô mới thực sự cảm nhận  sự tiện lợi của  gian Tu Di. Tất cả những thứ quan trọng đều  cất giữ an  bên trong,  lo  ai trộm mất  lục lọi. Đừng  hành lý bên ngoài trông  vẻ đơn giản, thực  bên trong thứ gì cần  đều , thậm chí còn  cả những món mà cô  chắc sẽ dùng đến.