“Đồng chí  bụng?” Béo cô nương  đầu  theo hướng chỉ, đôi mắt lập tức trợn tròn, gương mặt thoáng chốc đỏ bừng, trông hệt như kẻ si tình   thấy thần tượng.
Cố Nguyệt Hoài lười biếng liếc béo cô nương một cái, ánh mắt híp , sâu trong đáy mắt loé lên một tia cảnh giác. Dự cảm chẳng lành...
Còn  kịp  đầu , Cố Nguyệt Hoài   thấy một giọng  trầm , ôn hòa nhưng  mất phần nghiêm nghị:
“Chính là hai  .”
Lời  dứt, bóng dáng cao lớn của Tống Kim An xuất hiện  mắt  . Trong tay   nắm chặt một gã đàn ông để tóc húi cua, kẻ  trông  vẻ côn đồ, ánh mắt hung dữ, miệng  ngừng lầm bầm chửi rủa:
"Hừ ! Tưởng hôm nay vớ bẫm, kiếm  món hời, ai ngờ  đụng  kẻ lo chuyện bao đồng!  là xúi quẩy thật mà!"
Phía  Tống Kim An, một tiếp viên khác cũng  bước tới, trong tay giữ chặt một cô gái trẻ.
Người phụ nữ cúi đầu,  lên tiếng, ánh mắt tối sầm, chẳng rõ đang nghĩ gì.
Tiếp viên đưa chiếc túi về phía cô gái mập, giọng chắc nịch:
“Đồng chí, cô  xem, đây   đồ của cô ?”
Béo cô nương ngơ ngác đưa tay nhận lấy, nhưng  hề kiểm tra bên trong. Ánh mắt cô  dán chặt  Tống Kim An, thỉnh thoảng  mặt  lộ  một nụ  ngượng ngùng.
 
 
Nga
 
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1392.html.]
 
 
 
 
 
Cố Nguyệt Hoài lười biếng giơ tay che miệng, ngáp một cái,  thản nhiên  xuống, nhắm mắt tiếp tục nghỉ ngơi.
“Đồng chí? Đồng chí?” Tiếp viên thấy béo cô nương  phản ứng, khóe miệng giật giật, bất đắc dĩ gọi thêm hai tiếng.
Béo cô nương vẫn ngẩn ,  hề phản ứng, ánh mắt dán chặt lên Tống Kim An
Tiếp viên lắc đầu, thở dài:
“Đồng chí! Đồ của cô  tìm  đủ . Chúng  sẽ đưa hai tên trộm   xử lý.”
 
Nói xong, tiếp viên liền  sang  Tống Kim An, với thái độ vô cùng kính trọng: “Đồng chí, chúng  thật sự  cảm ơn . Nếu    việc gì gấp, khi xuống xe ở trạm, chúng  sẽ đề nghị cấp  trao cho  một tờ giấy khen để bày tỏ lòng tri ân.”
Tống Kim An đưa tên ăn trộm cho một tiếp viên khác,  nhẹ nhàng đáp: “Không cần , chuyện nhỏ thôi mà.”
Anh  vỗ vỗ tay, chuẩn  rời  , nhưng động tác   khiến béo cô nương tỉnh táo . Thấy    rời , cô  vội vàng gọi với theo: “Đợi , đợi , đồng chí!  còn  cảm ơn  !”
Tống Kim An   , chỉ xua tay: “Không cần khách khí.”
Tuy nhiên , khó khăn lắm mới gặp  một  nam nhân chất lượng  như  ,  còn là ân nhân của  , béo cô nương dù  ngu ngốc tới  cũng  rằng   để mất cơ hội sợ rằng sẽ     .