Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Dứt lời, sắc mặt Tống Kim An và béo cô nương đồng loạt sa sầm. Tống Kim An mấp máy môi, dường như  phản bác:
"Cô hiểu lầm ,  —"
  kịp  hết câu, Cố Nguyệt Hoài  chậm rãi mở mắt. Cô chẳng buồn liếc  Tống Kim An một cái, ánh mắt thản nhiên quét về phía béo cô nương. Giọng  bình tĩnh,  nhanh  chậm, trong đó còn mang theo hàm ý mịt mờ nhắc nhở :
"Hơn nữa, đối tượng của      dễ động  . Cô   , cô  là kiểu  tàn nhẫn và độc ác đấy. Mà những hành động   của cô..."
Cố Nguyệt Hoài khẽ lắc đầu, ánh mắt pha lẫn chút thương hại, nhưng phần nhiều  là lạnh lùng. Ý tứ quá rõ ràng, rõ đến mức khiến   rùng .
Cô hiểu quá rõ con  của Điền Tĩnh. Đó là kiểu phụ nữ xem Tống Kim An như vật sở hữu,  chấp nhận bất kỳ ai đến gần. Dù chỉ là một ánh mắt dư thừa cũng đủ khiến cô  nổi giận, huống hồ, béo cô nương  công khai tiếp cận như thế ?
Cô  đang giẫm lên giới hạn của Điền Tĩnh—một bước sai,  thể sẽ  trả cái giá  đắt. Nếu vẫn ngoan cố dây dưa,   chừng, kết cục của cô  cũng chẳng khác gì đời  của chính cô.   , cô sẽ    giúp đỡ.
Nghe xong, béo cô nương  Tống Kim An với ánh mắt đầy nghi ngờ:
Nga
"Anh  đối tượng  mà còn dây dưa với cô gái khác ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1402.html.]
"Cô gái khác" ở đây, đương nhiên ám chỉ Cố Nguyệt Hoài.
Sắc mặt Tống Kim An trầm xuống. Anh   sang  Cố Nguyệt Hoài, gằn từng chữ:
"   đối tượng ."
Cố Nguyệt Hoài  lên tiếng, chỉ nhún vai, khóe môi cong lên một nụ  nhàn nhạt, mang theo vài phần thờ ơ, như thể tất cả những chuyện  chẳng hề liên quan đến cô.
Đáng thương  cho Tống Kim An, đến tận bây giờ vẫn còn ngây thơ nghĩ rằng Điền Tĩnh chỉ là một kẻ đáng thương, bám víu    để tìm kiếm sự cứu rỗi. Anh       rằng   sớm trở thành con mồi trong tầm ngắm của cô . Anh  còn nghĩ   thể rút lui an  ? Nghĩ rằng bản  vẫn còn tự do lựa chọn?
Nực !
Cố Nguyệt Hoài lặng lẽ thu  ánh mắt,   thêm lời nào. Cô   nghĩa vụ  cảnh báo một kẻ lựa chọn  ở phía đối nghịch với  rằng cơn ác mộng của   sắp sửa bắt đầu.
Tống Kim An  thích biểu cảm  của Cố Nguyệt Hoài. Hàng chân mày   khẽ cau , giọng  trở nên trầm thấp, nghiêm túc hơn, như thể  khẳng định rõ ràng điều gì đó:
"   đối tượng."